Chiều hôm đó, vào lúc đám người Trương Nhất Ngang hoàn thiện các báo cáo điều tra thì nhóm của Cao Đông đang chạy xe với tốc độ nhanh nhất đến một hồ chứa nước cách thị trấn khoảng hơn 20 kilômét về hướng Tây Nam.
Sáng nay có người phát hiện một thi thể nam giới tại hồ chứa nước.
Sau khi cảnh sát đến xác nhận, họ vô cùng kinh ngạc khi giấy chứng minh được tìm thấy trên tử thi lại chính là của Lâm Tiểu Phong.
Bước xuống xe, đoàn người của Cao Đông tiến lên phía con đập.
Phía trước cách đó mấy trăm mét có rất nhiều cảnh sát đang chạy đôn chạy đáo.
Ông bước vội về phía đó tìm thấy Pháp y Trần đang viết biên bản vào sổ ghi chép của mình.
Cao Đông liền hỏi: "Xác nhận chắc chắn là Lâm Tiểu Phong chưa?"
Pháp y Trần ngẩng đầu lên đáp: "Không thể xác nhận qua hình dáng bên ngoài, giấy chứng minh là của Lâm Tiểu Phong nhưng phải chờ kiểm tra ADN nữa mới biết được chính xác."
"Thi thể đâu rồi?"
"Ở bên kia." Pháp y Trần ra dấu về phía sau lưng ông ta, cách đó không xa lắm.
Tử thi đã được bọc bên trong túi nhựa và đặt trên một cái cáng.
Cao Đông lại gần tử thi và yêu cầu nhân viên mở túi nhựa ra xem, bên trong là một xác người trương phình trắng bệch do bị ngâm nước, mắt lồi ra, hoàn toàn không thể nhận diện khuôn mặt được nữa, da dẻ đầy những nếp nhăn mờ và bốc mùi hôi thối.
Cao Đông vẫy vẫy tay bảo họ bọc lại, rồi quay lại chỗ pháp y Trần đang đứng hỏi: "Chết bao lâu rồi?"
"Vào mùa này, nếu dựa vào độ phân hủy thì có lẽ là đã chết cách đây hơn 3, 4 ngày rồi, nhưng do bị ngâm trong nước quá lâu nên thời gian cụ thể khó đoán được, nhìn chung là trong phạm vi khoảng từ 3 đến 7 ngày."
Cao Đông sờ vào má mình, bảo: "Nói như vậy, vụ án xảy ra chưa được bao lâu thì hắn đã chết rồi ư?" Ông ta thấy rất kỳ lạ.
Pháp y Trần gật đầu: "Nhìn sơ bộ trên cơ thể thì không thấy vết thương nào, còn việc xác định xem có phải tự nhảy xuống rồi chết do bị ngạt nước hay không thì phải chờ phẫu thuật để kiểm tra đặc điểm của phổi mới biết được."
Cao Đông thắc mắc: "Ông nói rằng nạn nhân tử vong cách đây ít nhất là 3 ngày nhưng nếu chết đuối thì thường 1 ngày xác đã nổi lên rồi." Ông ta ngước mắt nhìn xung quanh, thấy bên cạnh là đồi núi, lại bảo: "Địa điểm hơi heo hút thật, nhưng hồ này không lớn lắm, có một xác chết nổi lên thì chẳng lẽ đến vài ngày đều không có ai phát hiện ra à?"
Pháp y Trần trả lời chắc chắn: "Do bị vướng vào cây thủy sinh nên một thời gian sau mới nổi lên.
Nghe cảnh sát cơ động nói sáng nay có hai người già đã nghỉ hưu đến đây câu cá, vừa mới đến thì đã nhìn thấy một xác người nổi trên hồ phía trước cách đó gần chục mét nên họ lập tức báo cho cảnh sát.
Sau khi trục vớt lên, chân phải của xác chết vẫn còn vướng vào rong nước, tay phải và chân trái nạn nhân cũng vẫn còn dấu tích bị nó quấn, tôi đoán rằng sau khi rơi xuống nước đã bị đám rong quấn chặt nên thi thể không nổi lên trên được, mãi đến khi xác chết bắt đầu bị phân hủy, các cơ quan trong cơ thể bị trương phình dẫn đến gia tăng lực đẩy, vì thế đến hôm nay mới nổi lên được."
Cao Đông gật đầu không có ý kiến gì, xem ra vẫn phải chờ kết quả khám nghiệm của pháp y nữa mới có thể xác định được.
Không lâu sau, một cảnh sát hình sự sát gần đó chạy đến báo cáo: "Tổng chỉ huy Cao, pháp y Trần, chúng tôi đã phát hiện một vật khả nghi ở bên kia."
Pháp y Trần vội vàng mang theo găng tay rồi chạy qua.
Ở đó có một hòn đá bằng phẳng đã được đẩy ra, trên mặt đất có hai chiếc điện thoại, bên dưới điện thoại là một tấm hình nhỏ gọn cỡ nhét vừa ví.
Pháp y Trần đeo găng tay vào, cẩn thận nhặt điện thoại lên rồi kiểm tra sơ qua sau đó bỏ vào túi ni lông trong suốt của người phụ tá.
Trong tấm hình bên dưới là ba người gồm Lâm Tiểu Phong, vợ hắn là Tô Xuân Y và một đứa bé được Tô Xuân Y ẵm trên tay, hai vợ chồng họ đang tươi cười hướng về phía máy ảnh.
Cao Đông lẳng lặng đứng cạnh bên, không nói gì mà chỉ chau mày đứng nhìn các pháp y làm việc.
Nhìn thấy những cảnh này, ông thấy hơi kỳ lạ.
Theo tình hình này, liệu có phải sau khi gϊếŧ người Lâm Tiểu Phong đã tự sát? Chiếc điện thoại và bức ảnh được đặt phía dưới hòn đá đó để làm gì?
Sau khi phí công sức gϊếŧ cả một nhóm người, rồi cho chiếc xe biến mất một cách thần không biết, quỷ không hay, hắn lại tự gϊếŧ mình ư?
Cao Đông lắc lắc đầu, khịt mũi và quay người bỏ đi.
Dù thế nào thì ông cũng chẳng hiểu gì cả, dù thế nào cũng thấy quá là kỳ lạ, dù thế nào thì cũng phải đợi kết quả cuối cùng từ phía pháp y.
Ông cần suy nghĩ làm sao để viết báo cáo điều tra cho ngày hôm nay.
Tình tiết vụ án đột nhiên bị đảo ngược, mặc dù tìm thấy tia hy vọng le lói trong nghịch cảnh nhưng ông lại thấy khó để viết báo cáo điều tra hơn.
Cách đây mấy ngày, khi đang rối bời, ông còn chưa biết báo cáo với cấp trên thế nào, nhưng bây giờ đột nhiên tình hình trở nên sáng sủa hơn: Mọi người thấy Lâm Tiểu Phong đã chết, hầu hết đều cho rằng chỉ cần đợi các pháp y xác nhận là Lâm Tiểu Phong tự sát thì đã có thể thở phào nhẹ nhõm, vụ án có thể kết thúc, có thể tổ chức lễ trao thưởng, mọi người có thể yên tâm trở về nhà để kịp ăn một cái Tết vui vẻ rồi.
Nhưng chân tướng sự việc có đúng như trước mắt đây chăng?
Cao Đông đặt một dấu hỏi trong lòng mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...