Người Ngồi Sau Tôi Là Biến Thái

Edit: Tinh Hòa

"Tiêu Tiêu thơm quá." Vừa nói xong, cậu nặng nề đè áp ấn vào tiểu huyệt cô một chút.

"Từ, Từ Hoàng, có chuyện gì thì từ từ nói, cậu đừng làm bậy." Cô vặn vẹo thân thể, cố gắng đoạt lại quyền kiểm soát cơ thể.

Nhưng ở phía sau lưng lại không hề thả lỏng chút nào, động tác vuốt ve côn thịt lên xuống càng lúc càng nhanh.

Cậu ở bên tai cô phát ra âm thanh ái muội, vành tai cô truyền đến hơi thở nóng rực, cảm giác ngứa ngáy từ lỗ tai truyền đến hạ thể, giống như bị vật không rõ cắn vào, cảm thấy khó có thể kháng cự lại.

"Ưm... Tiêu Tiêu, làm xong trước rồi lại nói."

Cậu tập trung gặm cắn vào cổ cô, làm trên cổ cô lưu lại những dấu răng và dấu hôn đỏ thẫm, nhìn cơ thể cô bị bao phủ bởi những dấu hôn mà cậu tạo ra, một cảm giác thỏa mãn đắm chìm trong máu xương đột nhiên sinh ra.

"Từ Hoàng, đừng như vậy."


Tiểu huyệt cách một lớp quần lót bị người dùng sức xoa bóp, hai chân chịu không được trở nên mềm nhũn ra, cô phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn, cái miệng nhỏ đỏ tươi phun ra hơi thở nóng như lửa.

Từ Hoàng không màng đến lời cầu xin của cô, ngón tay thon dài ở bên ngoài tiểu huyệt xoa nắn một hồi lâu, một cổ ướt át từ trong quần lót của cô chảy ra.

Động tác xoa nắn của cậu càng lúc càng nhanh, Tiêu Tiêu áp lực, tiếng rên rỉ nhỏ vụn trở nên cao vút, cả người cô xụi lơ ở phía sau cậu, giống như ở phía sau người đó là cô, chỉ có thể mặc cho cậu ta ôm lấy.

Cảm giác ướt át của quần lót trở nên mạnh mẽ hơn theo động tác của cậu, cảm giác ngứa ngáy lại lần nữa gia tăng lên, Tiêu Tiêu chưa bao giờ biết rằng cơ thể mịm lại nhạy cảm đến như vậy.

Đột nhiên, một ngón tay từ mép quần lót dò xét đi vào, nhẹ nhàng lướt qua dòng nước chảy của khe thịt, sau khi ngón tay dính lên chất lỏng trong suốt cậu vươn người ra.

"Tiêu Tiêu, nhìn xem, đây là bằng chứng cho việc em thích anh."

Ngón tay trắng nõn của cậu đặc biệt sáng ngời dưới ánh mặt trời, giống như đang phô bày thân thể dâm đãng của cô ra trước mặt cậu, cậu cố ý quơ quơ ngón tay dính đầy nước dâm thủy đến trước mặt cô.

Tiêu Tiêu tức giận cắn chặt răng lại, khi cô cho rằng cậu sẽ nói những lời nhục mạ hơn nữa, thì cậu đột nhiên giơ tay lên, đưa ngón tay vào miệng của mình, bắt đầu liếm mút hết dâm thủy trên đầu ngón tay của mình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Tiêu đỏ lên.

Người này... Người này đang làm cái gì vậy?! Sao lại có thể, sao lại có thể làm như vậy?!

"Thật ngọt."

Thanh âm liếm mút đột nhiên dừng lại, cậu chưa đã thèm mà nói.

Khuôn mặt nhỏ của Tiêu Tiêu càng đỏ.


"Tiêu Tiêu, anh còn muốn nhiều hơn nữa."

Không chờ cô hoàn hồn lại, bỗng nhiên cô bị cậu bế lên, đi đến cửa phòng đang đóng ở phía bên trái.

"Cậu đưa tôi đi đâu vậy?"

Thân thể không trọng lượng, khiến cô theo bản năng ôm chặt lấy người phía sau.

"Đi vào phòng, làm tiểu huyệt của Tiêu Tiêu chảy thêm nước để anh uống."

Cậu dùng ngữ khí bình thường để nói nhưng lại làm người ta cảm thấy rất xấu hổ, Tiêu Tiêu thật sự không chịu nổi những lời nói này của cậu.

Theo quan điểm của cô, tình dục là bí mật, không thể nói ra và không thể nói thẳng ra, nhưng với Từ Hoàng thì khác, tình dục đối với cậu giống như một lời chào hỏi bình thường tựa như "ăn cơm chưa".

Cậu sẽ dùng những lời lẽ thẳng thắn và táo bạo để bày tỏ yêu cầu của mình, mặc dù những yêu cầu này thật đáng xấu hổ trong mắt Tiêu Tiêu.

Cửa phòng mở ra, cô bị ném lên chiếc giường lớn mềm mại, vừa định đứng dậy thì Từ Hoàng lại đè cô xuống.


"Ngoan, đừng nóng vội, chúng ta từ từ tới."

Nóng vội cái rắm, cô một chút cũng không muốn làm việc đó.

Lần đầu tiên trong cuộc đời cô nói ra những lời không đứng đắn trong lòng.

"A..."

Tiểu huyệt đột nhiên bị người quét nhẹ qua một chút, tốc độ phi thường nhẹ, nhẹ đến mức làm người gần như không thể cảm nhận được, nhưng đồng thời kèm theo một cảm giác ngứa ngáy, tỷ lệ nghịch với lực độ, ngứa đến làm lòng người phát run...

Cô cúi đầu nhìn xuống, Từ Hoàng không biết từ đâu lấy ra một cây lông chim màu trắng, một chút rồi một chút quét nhẹ vào tiểu huyệt của cô.

[875 words]
14/04/2021


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận