Giản Tồn đã bị chịch đến nỗi ý thức tan rã, mơ hồ nghe thấy bạn thân gọi tên mình mới thoáng tỉnh táo lại, thút thít túm tay áo bạn thân cầu cứu.
Anh cũng chẳng đoái hoài gì đến xấu hổ nữa, chỉ muốn mau chóng thoát khỏi người máy.
"Đừng sợ." Phí Thị vừa trấn an vừa thử kéo anh ra khỏi tay quản gia.
Nhưng cánh tay quản gia siết chặt eo anh, vừa cảm nhận được anh muốn thoát ra, vật cứng chôn trong cơ thể anh càng đâm rút mạnh hơn.
"Ư, ư a......" Giản Tồn suy yếu nắm ngón tay bạn thân, nhịn không được khóc lên, "Đừng đâm vào đó......!Ư, ư ư......!Đừng mà......"
Anh không ngờ lần đầu tiên của mình lại làm với người máy, đối phương còn là quản gia của bạn thân mình nữa.
Trước kia anh chưa từng làm chuyện này với ai khác, quản gia đã bôi trơn cho anh nhưng lúc mới tiến vào vẫn làm anh đau vì bị căng ra.
Đây là lần đầu tiên của anh nên cảm thấy quản gia va chạm quá mãnh liệt, chưa kịp hoàn hồn thì lại bị đối phương đè dưới người, chỗ bị cắm đã sưng tấy, xương sống thắt lưng mềm nhũn, dưới đáy bị đâm vào phát ra tiếng nước lép nhép.
Quản gia liên tục thu thập dữ liệu trong cơ thể anh, ồ ạt tấn công vào điểm yếu của anh, giữa chừng còn làm anh lên đỉnh ngất đi.
Nhưng dù anh có ngất thì người máy vẫn không dừng lại.
Ở chế độ làm việc, quản gia mới phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện.
Còn tiếp tục mạnh bạo như vậy sẽ làm anh bị thương.
Phí Thị rút ra cánh tay dưới nách anh rồi cúi đầu hôn lên mí mắt sưng vù vì khóc quá lâu, vừa vuốt tóc anh vừa hỏi quản gia: "Không có cách nào để buộc dừng lại sao?"
Quản gia thở hổn hển như nhân loại nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh: "Buộc dừng sẽ làm hỏng máy móc."
Người máy vẫn đang đâm rút, lúc tăng tốc tiếng nước cũng lớn hơn.
Phí Thị lùi lại một bước, có thể thấy rõ lỗ nhỏ của Giản Tồn bị dương v*t khổng lồ vạch ra hết lần này đến lần khác.
Áo Giản Tồn bị vén lên tới ngực, lộ ra núm vú bị chơi sưng tấy và bụng dưới như có thai.
Anh nhắm mắt lại rồi cắn môi khóc nức nở, trong bụng đã bị rót rất nhiều chất lỏng sền sệt —— Sau khi người máy thay đổi chế độ thì có thể tạo ra một chất giống hệt tinh dịch của nhân loại.
"Số 1, sắp xong chưa?" Phí Thị xoa gò má đỏ bừng nóng hổi của Giản Tồn rồi hỏi quản gia, "Còn mấy lần nữa?"
"Tổng cộng bảy lần, giờ là lần thứ tư ạ." Quản gia nói.
"Ư, ư a......!Ưm......!Đừng làm nữa......" Giản Tồn cố vớt vát chút lý trí, bị chịch đến nỗi lưỡi thè ra ngoài, cầu khẩn nói, "Đủ, đủ rồi......"
Quản gia không dừng lại mà còn nâng bắp đùi anh lên để anh ngồi xuống sâu hơn, eo bị sự kích thích to lớn này làm co rút, bắp chân cũng kéo căng như sắp rút gân.
Phí Thị cau mày, yết hầu nhấp nhô, ngồi xuống giường rồi cầm dương v*t nửa cứng giữa hai chân anh.
Khi lỗ tiểu bị đè ép, anh rùng mình một cái, tiếng kêu khóc trở nên đứt quãng, cổ họng đã khàn đặc.
Phí Thị bảo anh: "Còn ba lần nữa thôi.
Thả lỏng một chút, sắp kết thúc rồi."
Không, một lần cũng không được......!Chân Giản Tồn bị quản gia giữ chặt, đối phương ôm ghì anh vào ngực, dịch trắng ồ ạt chảy ra từ chỗ giao hợp.
Phí Thị cũng ngồi lên giường, hôn anh an ủi rồi thấp giọng nói: "Giản Tồn, cậu tự nhủ mình làm thế này rất sướng đi, sẽ không còn khó chịu nữa đâu."
Giản Tồn sụt sịt, nghe lời bạn thân, khi sắp chịu hết nổi sẽ tự thôi miên mình "sướng quá".
Trong lúc quản gia làm, anh và bạn thân mười ngón đan xen, thở hổn hển nói: "A, ha ha......!sướng, tớ sướng quá......"
"Bị cắm vào bụng sướng lắm đúng không?"
Anh co rúm lại, trong bụng tê dại nóng hổi, thất thần nói: "Ừ, sướng lắm......".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...