Editor: Quinn Dun
Hạ Minh Y theo bản năng nhìn sang bên kia, nhưng vườn hoa hơi tối, nhất là bây giờ mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, cô ở ngoài sáng, đối phương ở trong tối, hoàn toàn không nhìn rõ dáng vẻ của người nọ. Cô chỉ nhìn thấy một bóng dáng thon dài của một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi trên chiếc ghế dài.
Giọng nói có chút giống Tô Ly nhưng nhìn phản ứng của anh ta rõ ràng là không phải rồi.
" A Ly..." Người nọ lẩm nhẩm " Anh ta là bạn trai của cô?"
" Anh là ai?" Hạ Minh Y hỏi.
Người nọ không đáp mà cười : " Nghe thấy giọng hát của cô , tôi còn cho rằng cô bị cường bạo."
Hạ Minh Y nghe thấy trong giọng nói của đối phương không hề có ác ý lập tức có chút xấu hổ : " Không.. Tôi chỉ là tùy tiện hát. Anh....anh không phải là chó săn đúng không?"
Cô muốn bước đến xem xem rốt cuộc là ai mà giọng nói lại giống với Tô Ly đến vậy , nhưng đi được hai bước cô lại dừng lại.
" Tại sao không qua đây?" Người đó hiển nhiên có chút tò mò vì hành động của cô.
" Địch không động mà ta động trước là đại kỵ." Hạ Minh Y thành thật đáp.
" Haha..." Người nọ giống như nghe được câu chuyện cười " Tiểu cô nương, cô nghĩ nhiều rồi. Thứ nhất, tôi không phải là kẻ địch của cô ; thứ hai tôi cũng không phải là chó săn."
"Vậy anh ở đây làm gì ?"
" Còn cô thì sao? Nghe nói phía trước đang quay phim, cô chịu ủy khuất nên mới chạy đến đây phát tiết một phen sao?" Người nọ luôn dễ dàng đổi đề tài.
Có thể do giọng nói của người đó có chút giống với Tô Ly , vô hình chung liền dễ dàng tạo cảm giác tốt cho người khác.
Hạ Minh Y nghĩ một lúc, theo bản năng nói ra những lời trong lòng : " Tôi cùng một nam diễn viên diễn cùng nhau một cảnh hôn, nhưng tôi không muốn hôn thật, còn người diễn viên kia ban đầu cũng nói rõ rằng không hôn thật , nhưng lúc quay phim thì anh ta lại muốn cường hôn tôi, sau đó....."
" Làm sao vậy? Cô bị cường hôn nên tức giận sao?"
" Không phải, sau đó tôi đẩy anh ta ra, tát anh ta một cái. Nhưng bây giờ tất cả mọi người trong đoàn phim đều cảm thấy là lỗi của tôi." Cô thừa nhận cô đánh người quả thật có điểm không tốt, nhưng đường đường là một minh tinh lại có thể cường hôn, chẳng lẽ điều này lại đúng sao?
"Haha......" Tiếng cười của người nọ dường như vô cùng vui vẻ " Vậy cô cảm thấy cô sai sao?"
" Dù sao tôi cũng không hối hận chút nào."
Cho dù người này biết phía trước có đoàn phim đang quay nhưng chắc sẽ không biết người nào trong đoàn phim đâu, càng không biết cô diễn vai nào, Hạ Minh Y nghĩ điều này, phỏng chừng cũng không phải là vấn đề quá lớn.
" Nếu như cảm thấy không sai thì cứ kiên trì. Trong làng giải trí, có đôi lúc kiên trì là khó khăn nhất bởi vì có thể khiến người khác thay đổi rất nhiều."
Cách nhau một tấm màn đen, Hạ Minh Y gần như có thể cảm nhận được ánh mắt của người đó.
" Ừ !" Cô nặng nề gật đầu : " Đúng rồi, tại sao anh không ra đây?"
" Haha, nếu như tôi bước ra rồi thì cô sẽ hối hận khi thấy tôi ." Ngữ khí của anh rất nhẹ nhưng nghe thấy lời nói của anh ta, Hạ Minh Y lại cảm thấy không giả tí nào.
Vài phút nói chuyện ngắn ngủi cùng nhau , cô có thể cảm nhận được đối phương là một người quyết đoán sát phạt.
" Vậy, vậy tôi đi trước đây. Cảm ơn anh." Nói xong cô liền xoay người rời đi.
Bóng dáng cô dần dần đi xa, người đàn ông mới đứng dậy rời khỏi chiếc ghế dài trong vườn hoa, anh ta bước đến con đường nhỏ có đèn đường. Dáng người anh ta cao to, dưới ngọn đèn vàng khuôn mặt anh tú tuấn dật hiện ra, ánh mắt tối tăm thanh thúy tạo cảm giác vừa nho nhã lại vừa ngang ngược mạnh mẽ, là một người đàn ông mạnh mẽ.
Lúc Hạ Minh Y trở về, ngoài ý muốn phát hiện tất cả mọi người đều dừng việc. Thật kỳ lạ, mặc dù bên bọn họ quay không được thì phó đạo diễn ở bên kia cũng có thể quay mà !
Lẽ nào có chuyện hệ trọng xảy ra sao?
Mà ánh mắt của các nhân viên nhìn cô có lo lắng, có châm biếm cũng có vui sướng khi người khác gặp họa, nhưng không ai bước lên nói chuyện cùng cô. Cũng đúng, nếu như lúc này mà nói chuyện cùng cô chẳng khác nào đối nghịch với Chương Hàm,
Cô bước đến bên cạnh Triệu Viện thấp giọng hỏi : " Tiểu Viện, sao vậy?"
Triệu Viện thấp giọng nói bên tai cô : " Đại boss đến rồi, nhóm người đạo diễn đều đi gặp anh ấy, ngay cả Chương Hàm cũng đi luôn."
" Đại boss?" Hạ Minh Y tò mò hỏi : " Ai thế?"
Vẻ mặt Triệu Viện sùng kính : " Là đại công tử của Chung Ly, là người nắm quyền phía sau của ST, thật là một người đàn ông cực phẩm, em đã nhìn thấy anh ấy một lần rồi, rất đẹp trai !"
" Có khoa trương như vậy không? Nếu so với Tô Ly thì như thế nào?" Hạ Minh Y không tin.
" Tô Ly ?" Vẻ mặt Triệu Viện kích động nhìn Hạ Minh Y : " Chị Minh Y, sao chị biết người em yêu nhất là Tô Ly vậy ! Tô Ly đương nhiên cũng rất đẹp trai, được rồi, là rất đẹp trai. Nhưng Tô Ly rất khó tiếp cận lại có đối thủ Nhan Băng ở bên cạnh, đối với chúng ta đơn giản mà nói quả thực là chỉ có thể hy vọng chứ không thể làm được đâu ! Nhưng đại công tử thì lại không phải như vậy, nghe nói đại công tử còn chưa có bạn gái, haiz, thật khiến ngừơi ta say mê mà.
Hạ Minh Y nhìn khuôn mặt ngọt ngào đáng yêu của cô ấy vốn dĩ rất muốn cười nhưng nghĩ đến lời cô ấy vừa nói, trong lòng không khỏi nổi lên một tầng bóng mờ : " Nhan Băng ? Là thiên hậu Nhan Băng sao?"
" Đương nhiên rồi! Làng giải trí này còn có Nhan Băng thứ hai sao? Chị ấy gợi cảm xinh đẹp như vậy, lại là ảnh hậu, nghe nói gia đình có tiền có quyền thế, hậu đài phía sau vô cùng vững chắc. Không có đạo diễn nào dám đắc tội. Chuyện chị ấy thích Tô Ly trong làng giải trí này ai cũng biết chỉ là không nói ra ngoài thôi, chị đừng thấy bên ngoài không có ai đưa tin, đó là vì người ta không dám đưa tin thôi. Chị nói xem đối thủ mạnh như thế, Tô Ly đối với chúng ta đơn giản mà nói chỉ là hoa trong vườn kính trăng trong nước mà thôi...."
Hạ Minh Y nhịn xuống tình cảm đang nổi lên cuồn cuộn trong lòng mình, hít một hơi thật sâu mới bày ra bộ dáng tinh ranh hỏi : " Vậy.... Tô Ly đối với chị ấy như thế nào?"
" Cái này... khó nói lắm, Tô Ly gần như không có scandal, bối cảnh lại rất thần bí , hơn nữa anh ấy và diễn viên nữ tiếp xúc với nhau rất ít, trong làng giải trí diễn viên hâm mộ anh ấy rất nhiều nhưng có thể tiếp cận với anh ấy lại rất ít, có thể tính Nhan Băng là một trong số những người đó. Vì vậy dù cho không thích thì cũng có chút đặc biệt chứ. Hai người đó cùng lúc vào nghề đó !"
Hạ Minh Y gật đầu không nói gì nữa nhưng trong lòng lại giống như dời sông lấp biển, cô biết nhất định sẽ có rất nhiều người thích Tô Ly nhưng thật không ngờ một người có cấp bậc thiên hậu như Nhan Băng cũng sẽ khổ sở yêu Tô Ly. Tuy tính tình Nhan Băng kiêu ngạo ngang ngược , lời nói lại cay nghiệt nhưng trong làng giải trí lại rất nổi tiếng.
Tô Ly đối với cô là loại tình cảm nào ?
Trong lòng Hạ Minh Y có không có chút tư vị nào. Cô sờ môi , nụ hôn nóng bỏng một tháng trước dường như vẫn còn lưu lại trên môi.
Không, Tô Ly đối với cô là thật lòng, thật lòng như vậy, ôn nhu như vậy, tuyệt đối không phải là giả. Nhớ lại những chuyện trải qua ở thành phố Tân Diêu, cô càng thêm kiên định. Cô có chút áy náy với sự hoài nghi lúc nãy của mình.
Cô không nên hoài nghi anh, Tô Ly ưu tú như vậy, người thích anh nhất định sẽ rất nhiều, nếu như ai cô cũng ăn giấm chua khẳng định cô sẽ mệt chết đi ! Nếu đã quyết định ở bên anh thật tốt thì cô phải tin tưởng anh, tin tưởng anh !
Hạ Minh Y vẫn còn ngây ngốc thì Triệu Viện đột nhiên chạy lại : " Chị Minh Y, có phải chị cũng rất thích Tô Ly không ?"
Cô đột nhiên ghé mặt lại gần dọa Hạ Minh Y giật mình : " À, cũng tốt, chị có xem qua mấy phim của anh ấy."
Vẻ mặt Triệu Viện rõ ràng không tin : " Em mới không tin, có nữ diễn viên nào mà không thích Tô Ly chứ..."d.dal..q/đôn
Lời của cô vừa dứt, trợ lý Tiểu Trần tạm thời của Hạ Minh Y đột nhiên chạy đến : " Cô Hạ, đạo diễn kêu tôi gọi cô đến."
Hạ Minh Y nghe vậy đành phải đứng dậy cùng Tiểu Trần rời đi.
" Hạ Minh Y, có phải cô có người đứng sau không? " Sau khi Hạ Minh Y bước vào phát hiện trong phòng làm việc lúc này tất cả nhóm người đạo diễn đều có mặt , ngay cả Chương Hàm cũng chưa rời đi. Vừa ngồi xuống , vẻ mặt Triệu Văn Dục nghiêm túc hỏi .
Hạ Minh Y ngẩn người đáp : " Không có" tò mỏ nhìn Triệu Văn Dục tại sao lại hỏi như vậy.
Chương Hàm bên cạnh nghe xong không tin hừ một tiếng, dường như không hài lòng lại không phát tác.
" Cũng được, coi như tôi chưa nói gì đi." Triệu Văn Dục nói tiếp : " Chỉ cần cố gắng quay cho tốt thì tôi cũng sẽ không làm khó gì đâu."
Hạ Minh Y lúc này mới hiểu lời đạo diễn vừa nói là nói cho Chương Hàm nghe.
" Chúng tôi đã thảo luận với nhau về chuyện cảnh hôn, nếu như cô còn có cách xử lý tốt hơn, mọi người đều cảm thấy được thì cứ làm theo cách của cô. Ngoài ra, ca khúc chính cho bộ phim vẫn chưa quyết định, tôi và mấy đạo diễn kia đã bàn bạc với nhau cảm thấy giọng hát của cô cũng ổn nên quyết định giao cho cô hát. Ca khúc chủ đề trong nguyên tác là do nữ chính viết một bức thư cho nam chính. Cô cảm thấy như thế nào ?"
" Cái gì ?" Hạ Minh Y cẩn thận hỏi, vừa mới ra ngoài một chuyến, cứ tưởng trở về sẽ giống như vào hang hổ, kết quả thật không ngờ lại tốt như vậy, thật không dám tin. Nhưng......
"Tại sao lại là tôi?" Hạ Minh Y cẩn thận hỏi, trong lòng lớn mật đoán.
" Làm gì mà cứ tại sao nhiều như vậy, dựa theo tài liệu ở đây thôi." Dáng vẻ Triệu VĂn Dục không có gì đáng kể : " Sao? Cô không đồng ý ?"
" Không có, chỉ là... tôi không có học qua lớp thanh nhạc." Cô thành thật nói, cơ hội tốt thì có tốt thật nhưng nếu hủy đi một bài hát thì thật có lỗi.
" Không sao, bây giờ cô hát một đoạn bài hát sở trường của cô cho chúng tôi nghe đi !"
Hạ Minh Y suy nghĩ bài hát "Scarborough Fair" của Sarah Brightman . Làn điệu của bài hát này đẹp đẽ nhẹ nhàng, vô cùng êm tai, là một bài hát cô vô cùng yêu thích, bình thường khi cùng các bạn ra ngoài karaoke cô cũng hay hát bài này.
Bài hát vừa kết thúc, Triệu Văn Dục và các phó đạo diễn gật gật đầu, ngay cả vẻ mặt thối tha ban đầu của Chương Hàm cũng có chút say mê.
" Có thể, phương diện kỹ xảo và phát âm đến lúc đó tìm người trong nghề chỉ cô một chút là được rồi, hát ca khúc quen thuộc như vậy thường sẽ không có yêu cầu gì quá lớn. Bây giờ ra ngoài diễn thử đi !"
Hạ Minh Y cùng mấy ngừoi khác đi ra ngoài, trường quay vẫn là cảnh lúc trước, sau khi nữ phụ rời đi, nam chính một lần nữa bày tỏ cõi lòng, lần này nữ chính không đẩy anh ta ra nữa.
Chỉ thấy Hạ Minh Y rưng rưng hai mắt : " Dĩ Sách, em tha thứ cho anh. Sau này chúng ta không cãi nhai nữa, cũng sẽ không xa rời nhau."
Nước mắt cô chảy xuống , vẻ mặt vô cùng sinh động, sau khi cởi bỏ khúc mắc và hối hận, tình yêu và tình cảm nồng nàn hoàn mỹ hợp cùng nhau, cô chạy đến chỗ nam chính, hai người gắt gao ôm chặt nhau.
" Ok ! Diễn xuất quá tốt , rất thâm tình !" Triệu Văn Dục hài lòng cười to : " Đoạn này diễn xong là có thể phát sóng rồi ."
Những người còn lại trong đoàn phim đều lên tiếng trầm trồ khen ngợi, mọi người đều bị hành động của Hạ Minh Y chinh phục hoàn toàn.
Lúc thu dọn cảnh để chuẩn bị cho cảnh quay sau, Chương Hàm hèn hạ ti tiện chạy đến nói : " Hạ Minh Y , có phải cô yêu tôi rồi không? Nên ánh mắt nhìn tôi mới thâm tình như thế, ngay cả tôi cũng bị làm cho rung động ."
Hạ Minh Y không nói gì trừng mắt nhìn anh ta : " Anh Chương, tôi nghĩ anh đã nghĩ nhiều rồi."
Lúc đóng phim, cô không ngừng nói với chính mình rằng người đối diện với cô là Tô Ly, là Tô Ly ; Chương Hàm là rau cải trắng nên mới thuận lợi đóng phim thật tốt.
Nếu như dưới tình huống bình thường mà cô lại nhìn Chương Hàm sâu đậm như vậy còn không bằng để cô tìm cái chết !
" Cẩm sắt niên hoa" được chiếu trên đài truyền hình đã tạo được tiếng vang vô cùng lớn, vừa chiếu không được bao lâu đã được chiếu khung giờ kim cương , đồng thời đạt tỉ lệ ngừơi xem cao nhất. Không nghi ngờ gì đây chính là liều thuốc trợ tim cho tất cả nhân viên đoàn phim, nửa phần còn lại của phim cũng hăng say quay tiếp.
Dựa theo những gì Sở Xuyến nói, có rất nhiều nữ sinh truy lùng bộ phim này, có thể thất được không phải hot bình thường. Đương nhiên Hạ Minh Y còn phải nhờ thân phận của Sở Xuyến và Tần Linh nói giúp cô ở trên mạng.
Chính mình khen ngợi mình thì thật xấu hổ, để ngừơi khác khen thì có thể đi ? Có đại thần siêu cấp là Tần Linh , cộng thêm đại thần Sở Xuyến thâm niên , page view của bộ phim ở trên mạng lại càng tăng thêm.
Tất cả đúng như lời nói của Triệu Văn Dục, Hạ Minh Y nổi tiếng, hoàn toàn là một đêm thành danh.
Không tính chuyện bộ phim truyền hình, dù sao lúc đó cô viết tiểu thuyết cũng là vì kiếm tiền, người đọc thích cái gì cô sẽ viết cái đó, trên mạng có hơn 1000 lượt khen ngợi nên có thể lí giải vì sao bộ phim vừa quay xong liền nhận được sự hoan nghênh như thế.
Nhưng cùng lúc đó ca khúc" Honey ! Honey!" do Hạ Minh Y hát sau khi chiếu trên truyền hình thì ngay lập tức hot lên, khắp các phố lớn ngỏ nhỏ đều bật ca khúc này, khiến cho cô cảm thấy thật khó hiểu.
Em thích mỗi buổi sáng sau khi thức dậy mở mắt ra liền có thể thấy anh.
Em thích nhiều thứ nhưng đều không làm, bởi vì trong đầu lúc nào cũng nghĩ về anh,
vì anh em đã bỏ lỡ chính sự, nhưng thật ra những việc này là em nguyện ý làm
Vì anh em muốn bản thân mình trở nên xinh đẹp hơn
Không có anh cho dù có tốt hơn như thế nào thì cũng không còn ý nghĩa
....
A, honey ! Honey!
Theo như cách nói vui vẻ của bình luận viên đài truyền hình , ca khúc tươi đẹp nhẹ nhàng và nghịch ngợm cùng với lời nhạc thâm tình , cộng thêm giọng hát ngọt ngào trong suốt của Hạ Minh Y chính là mấu chốt khiến bài hát này thành công.
Nhưng cô cảm thấy bản thân mình hát cũng không tốt đến vậy, nhưng sau khi bộ phận biên tập nhiều lần ghi âm và sửa chữa nhiều lần.... kết quả nghe cũng có thể được.
Bởi vậy có thể thấy được, thật ra những ca khúc nghe trước đó, phỏng chừng lúc hát ban đầu cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Nhưng dù có nói như thế nào thì Hạ Minh Y đích thực là một đêm thành danh, trận chiến mở màn thắng lợi !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...