Người Lùn Trong Tương Lai


Georgia có chút gấp gáp.
Cơn địa chấn vừa rồi đã đem toàn bộ khoáng thạch màu đỏ thẫm xốc ra, tán đến chung quanh chỗ nào cũng có, hình như đã đem bọn họ đưa tới đến chỗ rất sâu bên trong, sắc mặt Bạch Mao Quái càng ngày càng trở nên khó coi, phải làm sao bây giờ.

Dưới sự sốt ruột cậu dứt khoát bò đến bên người Chử Dung muốn che chỗ áo quần phòng hộ bị lộ của hắn, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, ma lực cũng không tự giác thoát ra.

Hiện tại hai người bị nhốt dưới nền đất, Bạch Mao Quái lại hôn mê, chạy ra mặt đất khẳng định sẽ tốn một phen công phu, huống hồ còn phải mang theo Bạch Mao Quái đi ra khỏi loạn thạch mới có thể làm hắn hoàn toàn thoát khỏi cảm giác không thỏa mái do khoáng vật gây ra, như vậy phải tốn thời gian lâu lắm, lỡ như trong lúc này Bạch Mao Quái bị mấy cục đá đó làm cho choáng váng thì phải làm sao bây giờ.

Những người khác được cầu cầu bảo hộ chắc sẽ không có bị thương, người lại nhiều, muốn chạy thoát cũng tương đối dễ dàng.

Bọn họ phát hiện không thấy Bạch Mao Quái khẳng định sẽ trở về cứu người, chỉ bằng những người kim loại khổng lồ do họ đều khiển tốc độ cứu người chắc chắn không chậm…… Cho nên việc khẩn cấp trước khi cứu viện đến là phải bảo vệ Bạch Mao Quái, không để hắn tiếp tục bị khoáng vật thương tổn! Nhưng nơi này chỗ nào cũng đều là khoáng thạch, nơi nào cũng chưa ——
Ma lực thoát ra đột nhiên biến mất, suy nghĩ cậu vừa đứt, đột nhiên nhớ tới kia phiến đá làm cho ma lực như chìm xuống đáy biển không thể phản ứng kia, đôi mắt liền sáng lên—— tầng toái cát đá không phản ứng ma pháp kia khẳng định sẽ không có khoáng thạch! Đi tới nơi có thể ngăn trở ma lực, nói không chừng có thể ngăn trở sự tản mát làm Bạch Mao Quái cảm thấy không thoải mái của cục đá màu đỏ thẩm, Bạch Mao Quái được cứu rồi!
Nghĩ liền làm, cậu lập tức bò lên, móc cây búa từ trong túi trữ vật ra dùng ma lực phân rõ phương hướng, trước tiên đào ở chung quanh tạo một cái không gian có thể để hai người hoạt động, sau đó đứng lên khom lưng đem Chử Dung cố định ở sau lưng, xác định không thành vấn đề mới cất bước hướng mục tiêu đi tới.

Vì thế chờ đến khi Chử Dung bị cơn đau đớn làm tỉnh lại, trước mặt liền xuất hiện một cái ót lúc ẩn lúc hiện cùng một cái tay be bé trắng nõn cầm lấy cây búa nhỏ.

Cái tay be bé ấy vừa động, cây búa liền đánh lên tường đá phía trước, lực đạo thoạt nhìn nhẹ nhành, nhưng không ngờ phần lớn vách đá cứng rắn trong nháy mắt đã vỡ ra, bong thành từng mảng, biến thành một đống đá vụn, ngay sau đó cánh tay be bé đó tiếp tục nhoáng lên, chặn đường đá vụn biến mất tại chỗ.

Thân thể nhanh chóng đi lên phía trước, tay lại lần nữa giơ cây búa, đồng thời chân hắn truyền đến cảm xúc bị cọ xát với mặt đất.

Hắn cúi đầu, liền thấy bản thân đang bị một dây cỏ nhìn rất cũ cột vào thân thể đơn bạc của thiếu niên, hai tay đưa về phía trước vất lên cổ cậu ta, hai thân thể bị trói với nhau, nắm lấy tay be bé hơi lạnh, chân dài không chỗ đặt kéo lê ở trên mặt đất.

“……”

Chử Dung trước nay đều là đứng ở trên cao nhìn xuống, luôn là người bảo vệ kẻ khác, Chử đại gia cảm thấy bản thân đại khái đã bị tinh thần lực làm đầu óc choáng váng đến rớt hư rồi, làm cho đại não đánh lừa đôi mắt, xuất hiện ảo giác.

Phanh, xôn xao.

Lại một trận đá vụn rớt xuống dưới, sau đó chân bị kéo kéo, thân thể bị bắt trượt lên trên.

“……”
Tâm tình Chử Dung không quá vui sướng, quyết định đối mặt với hiện thực.

“Để tôi xuống.”
Hắn chịu đựng sự đau đớn của tinh thần lực ở đại não mở miệng nói, tay động một chút dây thừng trên cổ tay liền đứt, sau đó hai chân rơi xuống đất thân thể đứng thẳng, hắn quay đầu lại xem dây thừng trên eo hai người, mặt đông lạnh mở miệng:
“Cởi bỏ.”
Georgia đầu tiên là mê mang nhìn hắn vài giây, sau đó đôi mắt có chút sáng lên, vui vẻ sờ trán hắn…… Kết quả bị Chử Dung ném về trên mặt đất.

Chử đại gia bị cơn đau tra tấn khiến tính nhẫn nại vốn không có bao nhiêu càng thêm không tốt, không được đáp lại hắn dứt khoát dùng cánh tay đem Georgia cố định trong lòng ngực, tay còn lại chặt đứt sợi dây mới buông người ra, sau đó đánh giá bốn phía một chút, nhíu mày, cúi đầu nhìn về phía Georgia, hỏi:
“Cậu đang làm gì?”
Georgia nghe không hiểu bắt đầu khoa tay múa chân.

Chử Dung: “……”
Georgia: “???”
Thật đúng là gặp quỷ!
Chử Dung giơ tay xoa xoa cái trán áp xuống cảm giác đau đớn trong đầu, quan tâm hướng Georgia vẫy vẫy tay gọi lại đây, lần nữa quan sát bốn phía một chút, dựa người lên tường nhắm mắt thích ứng cảm giác khó chịu trong thân thể, có chút suy tư, cuối cùng mở mắt ra nhìn về phía cây búa nhỏ kỳ quái trên tay Georgia, quay đầu lại xem con đường đang dần dần hướng xuống phía dưới địa đạo, suy đoán hỏi:

“Cậu muốn đi xuống? Tự mình thoát khỏi đây? Vì sao không phải hướng về phía trên?”
Georgia vây quanh hắn không ngừng lo lắng cậu nghe không hiểu hắn nói gì, chỉ sốt ruột mà khoa tay múa chân, ý đồ làm hắn hiểu rõ dưới nền đất có một nơi có lẽ có thể khiến cho hắn cảm thấy không khó chịu nữa, nơi đó đã cách bọn họ rất gần.

Hiện tại sắc mặt Bạch Mao Quái so với lúc hôn mê còn muốn tái nhợt hơn, cậu thực sự rất lo lắng.

Chử Dung bị cậu khoa tay múa chân đến đầu càng thêm đau, dứt khoát duỗi tay cầm lấy tay chân đang quơ loạn xạ của cậu, tầm mắt lại lần nữa rơi xuống cây búa nhỏ trong tay cậu trong lòng có một loại phỏng đoán —— có lẽ những gì lúc trước Gà con vẽ ra đều là gạt người, không phải ngẫu nhiên mà chạy trốn khỏi địa đạo rất có thể không phải do hắn tình cờ phát hiện, mà là cậu ta đã dùng cái cây búa kỳ quái này đào được đường ra.

Nếu cậu ta có bản lĩnh đào được địa đạo trốn thoát từ tay bọn trộm quặng, như vậy hiện tại cậu ta mang theo mình đi xuống rất có thể cũng đã tìm được cách thoát ra rồi.

Lại nói trước khi xuất hiện địa chấn đứa nhỏ này bộ dáng kích động khoa tay múa chân…… trên người Ngốc Mao Kê nhất định là có bí mật.

Ánh mắt hắn trở nên tối đi một ít, tay không tự giác vuốt ve làn da trơn trượt trên cánh tay be bé trong tay, đầu ngón tay chậm rãi sờ lên chỗ cậu mới vừa đập, cơ bắp căng chặt bắt đầu dùng sức —— người này nhìn qua thực yếu ớt, chỉ cần dùng một chút thủ đoạn…… Tầm mắt trong lúc lơ đãng đối diện với đôi mắt thanh thấu thuần tịnh mang theo sự quan tâm của cậu, hắn dừng một chút, đứng dậy buông tay không chút phòng bị nào của đối phương chủ động đứng ở trước vách đá, lấy ra một cây búa dùng để đào quặng, hoạt động tay một chút nói, nói:
“Việc tốn sức để người lớn làm, trẻ con đi qua một bên chơi.”
Nói xong liền giơ tay, hướng vách đá dùng sức nện xuống.

Phanh.

Trên vách đá nứt ra mấy vết nứt, mấy khối đá vụn rớt xuống.

Giữa mày Chử Dung nhảy nhảy, cảm thấy lòng tự trọng bị khiêu khích.


Tuy rằng vừa nãy hắn mới chỉ là thử tay nghề, không có sử dụng toàn lực, nhưng so với hình ảnh Gà con ngốc nghếch làm cho đá vụn điên cuồng rơi xuống thì cái vết nứt nhỏ xíu do chính mình làm ra thật sự là quá mất mặt.

Georgia yên lặng xích lại gần lo lắng ngắm liếc hắn, đứng ở trước người hắn bày ra tư thế bảo hộ, giơ cây búa nhỏ lên.

Chử Dung: “……”
Đầu giống như càng thêm đau, hắn tay mắt lanh lẹ cầm lấy tay Georgia đem người dịch sang một bên, sau đó từ nút không gian móc ra một cuốn sách điện tử, lả tả viết xuống vài nét chữ cái cơ bản thông dụng nhét vào trong tay Georgia nghiêm túc nói:
“Chúng ta cần phải nói chuyện với nhau, hiện tại ta hướng dẫn cậu học ngôn ngữ thông dụng, cậu phải nghiêm túc học.”
Georgia cúi đầu nhìn xem sách điện tử, lại nhìn nhìn biểu tình nghiêm túc của hắn, lỗ tai run run, lại muốn khoa tay múa chân.

“Không được.”
Chử Dung quyết đoán ấn tay cậu xuống, duỗi tay chỉ chữ cái thứ nhất nhẹ nhàng chỉ chỉ thong thả nói:
“Cậu muốn nói cho ta cái gì, cần phải dùng miệng nói ra, ta không tiếp hiểu được phương thức giao tiếp này, Cái này, đọc ‘a’, cùng ta học, ‘a’.”
Georgia ngốc vài giây mới hậu tri hậu giác phản ứng lại, cậu có thể hiểu đại khái là bản thân đang học ngôn ngữ ở nơi này, nhưng loại tình huống hiện tại, không phải nên chạy thoát trước sao, sao ngược lại là học ngôn ngữ?
Nhưng Bạch Mao Quái nghiêm túc như vậy, dạy cậu ngôn ngữ cũng là suy nghĩ vì cậu…… Rối rắm vài giây, cậu rốt cuộc há mồm, theo sự chỉ dạy của đối phương, thành thành thật thật đọc lên —— nếu như vậy có thể làm Bạch Mao Quái vui vẻ thoải mái một chút, cậu nhất định sẽ học thật tốt.

Chử Dung thấy thế nhẹ nhàng thở ra, một lòng mà dạy cậu chữ cái cơ sở, lại lần nữa đi đến trước vách đá dùng toàn lực vung búa.

Sau một lúc phần lớn đá vụn lăn xuống, hiệu quả thực không tệ, hắn rốt cuộc cũng vừa lòng, ánh mắt quét đến đôi mắt trừng lớn đầy sự kinh ngạc khiến của Gà con, không khí thật quỷ dị —— tiểu quỷ này không ngờ dám khinh thường hắn, đồ nhà quê.

Georgia sau khi kinh ngạc lập tức vui vẻ lên, đôi mắt sáng rực nhìn về phía bóng dáng đang lần nữa đánh vào vách đá của Chử Dung, lỗ tai run run —— Bạch Mao Quái thật là lợi hại, sức lực so với Người Lùn cũng không kém bao nhiêu.
Vì thế, một người ngồi ven tường học chữ cái, một người trộm hỗ trợ người nỗ lực học, chờ vách đá biến mất, trước mắt xuất hiện phần toái cát đá, không ngờ hai người ở trong này bất tri bất giác đã đem chữ cái trên sách toàn bộ học xong hết.
Chử Dung không kịp kinh ngạc năng lực học tập ưu tú của Georgia, tầm mắt đã quét đến phần toái cát đá dưới một màu kim loại, vội quỳ xuống trên mặt đất phủi vài cái sau đó mày nhíu lại.

Nơi này tại sao lại có vật phẩm kim loại? Hơn nữa thoạt nhìn giống như là kiến trúc mặt tường nào đó, hắn nhớ rõ ở nhà mình có quặng kim loại này để đó không dùng để xây dựng kiến trúc nào cả, chẳng lẽ là bọn trộm quặng trộm đến?
Hắn sờ sờ kim loại màu sắc có chút cũ, nhớ tới những quặng Hồng Tích Biến Dị, trong lòng đột nhiên toát ra một cái phỏng đoán —— cái kiến trúc này có thể là cũng bị địa chấn chôn xuống dưới nền đất? Giống như quặng Hồng Tích Biến Dị?

Còn không đợi hắn nghĩ ra nguyên nhân trước mắt đột nhiên xuất hiện một cái cây búa nhỏ, sau đó cây búa hướng tới mặt tường kim loại dùng sức nện xuống, loảng xoảng một tiếng, kim loại xụp xuống vết nứt lan ra, cát đá theo vết rạn lún xuống.

Chử Dung: “……”
Georgia mới mặc kệ hắn suy nghĩ cái gì, chỉ biết sau cái mặt tường kim loại chính là khu không phản ứng ma lực làm cho Bạch Mao Quái đi vào là có thể thoải mái, tuy rằng Bạch Mao Quái chưa nói nhưng cậu biết đối phương hiện tại khẳng định rất khó chịu, những khoáng thạch tản mát ra cảm giác không thoải mái đó vẫn luôn tồn tại.

Loảng xoảng loảng xoảng mấy lần, kim loại hoàn toàn xụp xuống, cuối cùng cậu dứt khoát thu hồi cây búa, tay sờ lên vết rạn hai bên, Chử Dung hơi hơi trừng lớn hai mắt, nhìn cái khe không lớn không nhỏ có thể để hai người bọn họ đi qua được, sau đó cậu mang Chử Dung đang ngây người đi xuống.

Chử Dung bị “Đánh lén” thành công dựa vào năng lực phản ứng mới có thể vượt qua mà không bị quăng ngã như cẩu ăn / phân, mặt đã đen thành đáy nồi, giơ tay đè lại cái trán, cảm thấy hôm nay bản thân đã nếm thử vài thứ chưa từng thử từ khi sinh ra tới bây giờ…… Còn đáng chết hơn mọi thứ đều phát sinh cùng Gà con ngốc nghếch này!
Trên đầu truyền đến tiếng xé gió, hắn duỗi tay theo trực giác, đem chú lùn nhỏ nào đó sau một bước nhảy xuống tiếp được.

…… Đáng chết!
Đem người ném xuống, hắn nắm tay lại cố gắng đè ép xuống cảm xúc muốn bùng nổ, vì để dời đi lực chú ý hắn dứt khoát lấy ra một cái đèn pin từ nút không gian, chiếu vào kiến trúc kim loại.

Georgia được Chử Dung vững vàng tiếp được liền ở trong lòng yên lặng tặng cho hắn một cái mác “Tri kỷ”, sau khi đứng vững cậu vội để ma lực cảm thụ dò la bốn phía, vừa lòng phát hiện những khoáng thạch tản mát ra cảm giác không thoải mái ấy quả nhiên bị kim loại chắn ở bên ngoài, chỉ có một chút thông qua cửa động bay vào mà thôi.

Cậu nhấp môi lộ ra một nụ tươi cười nho nhỏ, vừa mới chuẩn bị thu hồi, ma lực đột nhiên chuyển hướng đến một người đang ở chỗ càng sâu bên trong, liền phát hiện tránh đi cảm giác không thoải mái do khoáng thạch quấy rầy, một cổ cảm giác không thoải mái giống như đang chậm rì rì bay lại đây, ở bên người cậu cuồng táo mà đánh vòng, mà nơi phát ra cái cổ cảm giác không thoải mái ấy…… hình như là từ Bạch Mao Quái?
__________________________________
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn dặc qua 23 địa lôi! Ái ngươi moah moah =3=
PS: Ngôn ngữ học tập này liền đề thượng nhật trình lạp, Kiều Kiều tổng cộng đến tương lai cũng không mấy ngày, sẽ chậm rãi hảo lên!
Lại PS: Vì đuổi bảng, ngày mai đổi mới trước tiên đến sớm 7 giờ, đại gia có thể sớm một chút tới xem, ái các ngươi =3=
__________________________________
Dạo này mình đang ôn thi khoảng chừng 2 tuần nữa mới xong, nên tốc độ so với bình thường đã chậm lại càng chậm hơn ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅) thành thật xin lỗi những bạn đang hóng.

Cảm ơn ThanhHangDo0 và mọi người..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui