Người Lớn Và Trẻ Nhỏ - Phần 2




Chap 23

Đặt Freen đang thiếp đi vào bồn tắm, Becky mở vòi sen, cẩn thận kiểm tra nhiệt độ đủ ấm mới xịt nước vào người bạn gái. Bị ướt nước đột ngột, Freen khẽ chau mày tỉnh giấc, tay theo bản năng đưa lên chắn trước mặt, đến khi nhìn rõ được người đối diện là ai mới thều thào lên tiếng: "Becky! Em làm gì thế?"

Ánh mắt Becky vẫn lạnh lùng nhìn xuống, lời nói đầy ý trách móc, tay xịt thêm vài cái vào người Freen: "Chị đã tỉnh chưa?"

Vuốt nước khỏi mặt mình để tỉnh táo trở lại, dù cơ thể vẫn còn mệt mỏi nhưng đầu óc Freen ít nhiều cũng tỉnh táo hơn: "Em... chị chỉ uống có một chút thôi."

Cảm thấy đã đủ, Becky treo lại vòi sen tiến gần tới kề sát mặt mình đến gần người đối diện, mi tâm thoáng chau lại lần nữa: "Mùi rượu trên người chị rất nồng. Bản thân vốn dĩ không uống được nhiều, sức khỏe cũng không tốt sao có thể tùy tiện như vậy?"

Freen hơi lùi ra sau dè dặt đáp, ánh mắt Becky hiện tại làm cô có chút sợ hãi, biết bản thân cũng có điểm không đúng nên cô càng phải mềm mỏng hơn: "Chị và Sam cũng lâu rồi không gặp nhau... vốn định đến nhà chơi một lúc rồi về, không nghĩ tới bị lừa uống rượu còn thành ra bộ dạng này."

Becky hừ lạnh một cái, bàn tay nắm chặt đầu vai của Freen chưa có dấu hiệu buông tha cho cô: "Chị còn chưa biết chị sai ở đâu sao?"

Mím môi khó xử, Freen lắc nhẹ đầu thành thật đáp: "Chị không biết..."

Ngón tay nâng chiếc cằm nhọn của Freen hướng cô nhìn vào mắt mình: "Em mới nuông chiều chị một chút chị đã sinh hư rồi. Thật muốn trừng phạt chị quá đi!"

Freen nuốt khan, tư thế hiện tại của cô không cách nào lùi lại được nữa, trước sự áp bức dọa người như vậy làm cô thật sự sợ hãi, nhưng cũng cảm thấy có chút xa lạ, vì bị dồn ép quá nên đánh liều hỏi ngược lại: "Chị lớn hơn em đó, trước đây em luôn dùng thái độ này để nói chuyện với chị sao?"

Mi mắt chớp nhẹ chột dạ, trước đây trêu đùa và dỗi cùng Freen là có nhưng chưa bao giờ cô từng làm qua mấy chuyện dọa người như vậy, có chăng bộ dạng của Freen lúc này rất dễ để cho cô có thể ức hiếp, mặc khác Becky thật sự cũng đang còn giận: "Chị đừng có đánh trống lảng! Chị có biết về nhà không nhìn thấy chị em đã hốt hoảng như thế nào không? Điện thoại cho chị không được, chị cũng chẳng thông báo với em chị đi đâu hết."


Freen khó hiểu hỏi lại: "Điện thoại chị hết pin, Sam nói có thông báo với em chị qua nhà cô ấy rồi mà."

Becky thở hắt ra, vậy là Sam đang muốn chọc tức cô đây mà, vốn dĩ cô và cô ấy cũng không ưa gì nhau. Lực tay trên vai Freen càng bóp chặt hơn khi Becky hỏi tiếp: "Thế còn chuyện của Heng? Chị dám đi cùng anh ta sao? Lỡ anh ấy bắt cóc chị đi luôn thì sao?"

Freen lắc nhẹ đầu giải thích: "Anh ấy không phải là thư ký của em sao?"

"Heng không có nói với chị anh ấy đã nghỉ việc rồi sao?"

"Có. Nhưng chị cảm nhận được Heng không có ý xấu..."

Không nói thì thôi, càng nói Freen càng chọc Becky tức thêm, đáy mắt đỏ au lên như muốn phóng băng vào người đối diện làm lời đang nói của Freen nghẹn lại không thể nói hết ý.

"Chị mau tắm rửa cho sạch sẽ đi!"

Becky đùng đùng xoay người bỏ đi, cả khuôn mặt đỏ bừng tức muốn xì khói, nhưng nhìn bộ dạng tội nghiệp của Freen cô đã cố nhịn xuống. Còn ở lại đây thêm giây phút nào cô không chắc còn giữ được bình tĩnh, sợ sẽ làm tổn thương đến cô ấy mất.

"Hôm nay em không cần chị tắm cho em sao?"

"Chị lo cho chị đi! Nếu ra ngoài còn mùi rượu thì đêm nay chị ngủ ngoài sô pha đó."

Freen giật nhẹ người khi cánh cửa đóng lại cái rầm, ngẫm nghĩ lại lời Becky nói cũng có lý nên cô tập trung tắm thật sạch.

"Mùi rượu đúng là nồng quá!"

.

.

.

Để không mất thời gian, Becky đã sử dụng nhà tắm ở dưới lầu, trở lại phòng ngủ, cô đến giường sấy khô mái tóc của mình, khoảng lặng được thư giãn này giúp cô phần nào vơi đi cơn tức ban nãy.

"Becky..." - Freen chầm chậm bước tới giường, trên người chỉ quấn mỗi khăn tắm trắng che được vài chỗ cần che, mái tóc còn ướt nước nhỏ vài giọt đọng trên da thịt ẩm ướt, đem đến cho người khác cảm giác thật cám dỗ.

Becky hơi nheo mắt nhìn một lượt từ trên xuống dưới cơ thể Freen, cố tỏ ra bình thản hỏi: "Sao chị lại mặc như vậy?"

"Bên trong không có quần áo. Để chị thay lại bộ khác."

Becky nắm lấy cánh tay kéo Freen ngồi xuống cạnh mình khi cô định xoay người đi, máy sấy còn trên tay nhẹ nhàng đưa lên sấy khô tóc cho cô: "Không cần phiền phức vậy đâu. Lát cũng không dùng tới."


Như hiểu ra hàm ý trong câu nói của đối phương, da mặt mỏng của Freen lại điểm lên một tầng ửng đỏ.

Cánh mũi Becky hơi nhích tới gần kiểm tra, quả nhiên mùi rượu trên cơ thể Freen đã không còn, lúc này cô mới vu vơ hỏi: "Chị còn nhớ chị đã nói gì với Sam khi chị say không?"

Freen thành thật đáp: "Chị không nhớ..."

"Thôi được rồi. Chuyện đó cũng không quan trọng với em." - Becky đứng dậy cất máy sấy tóc vào ngăn bàn, sau đó ngồi lại giường cùng Freen.

Đôi môi nhanh chóng tiến tới hôn vào đôi môi từ nãy tới giờ Becky đã nôn nóng muốn chạm vào, có chút mạnh bạo muốn trừng phạt cô bạn gái ngốc của mình.

"A..." - Freen nhăn mặt đẩy người Becky ra, dù trong lòng cảm thấy ấm ức nhưng cũng không dám nói ra.

"Về sau chị không được để người khác ôm mình nữa."

"Chuyện này em cũng biết sao?"

Becky không thèm trả lời đưa tay kéo luôn khăn tắm trên người Freen ném đi, tay đẩy người cô nằm xuống giường.

"Đêm qua em hướng dẫn chị nhiều như vậy chị đã nhớ được chưa?"

Một cái gật nhẹ rồi lại lắc lắc, Freen xấu hổ đưa tay chắn trước ngực mình nhưng đã bị Becky kéo ra ghì chặt xuống giường.

"Giữa chúng ta mà chị còn ngại sao?"

"Không phải... chỉ là, em đừng ức hiếp chị nữa được không?"

Becky buồn cười nhìn vẻ mặt ủy khuất của Freen, cô cứ bày khuôn mặt đó ra lại muốn cô không ức hiếp sao?

"Vậy chị muốn gì?"


"Vậy em cũng cởi ra hết giống chị đi!"

Becky nhướng mày, bàn tay nắm lấy ngón tay của Freen đưa lên trước mặt cô: "Tay chị hết đau rồi sao?"

Freen liếm nhẹ môi, ngượng ngùng nói tiếp: "Chị đâu phải chỉ có mỗi tay..."

Suy tính một lượt, Becky cảm thấy cũng không tệ, sẵn tập cho bạn gái của cô dạn dĩ hơn cũng tốt: "Được, vậy chị giúp em cởi đi!"

.

.

.

Đêm vẫn còn dài.

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận