Chap 44
Trong không gian tĩnh lặng, hàng mi dài chầm chậm hé mở, đôi mắt đen láy ôn nhu say mê ngắm nhìn khuôn mặt đáng yêu đang chìm trong giấc ngủ sâu, Freen dịu dàng đưa tay vén vài sợi tóc đang che đi khuôn mặt Becky, khóe môi cong nhẹ lên một đường, cô chồm tới đặt lên trán bé một nụ hôn.
"Chị cảm nhận được sự nghiêm túc của em trong mối quan hệ này rồi, bé con ngày càng ra dáng người lớn."
.
.
.
Flashback.
Nhìn chai rượu trên bàn tiệc Sam chuẩn bị sẵn, Freen đã đoán trước thế nào những con người này cũng sẽ gài cô uống rượu để chuốc say mình. Freen không phải kẻ ngốc, sau tất cả mọi chuyện cô không hề có lòng tin vào đứa bạn thân của mình nữa, càng không thể an tâm để bản thân say xỉn lần thứ hai trước mặt đứa trẻ tinh ranh đang chực chờ cô sơ hở để tiến tới.
Trong túi xách từ sớm đã chuẩn bị sẵn thuốc giải rượu phòng những trường hợp bất khả kháng như lúc này, Freen nhân lúc mọi người không để ý, giữa buổi tiệc đã vào toilet uống thuốc, sau đó trở ra cùng nhóm tiếp tục trò chơi.
1
Sau khi uống thêm vài ly rượu phạt, cô giả vờ say mềm gục đầu xuống bàn thiếp đi, mọi người đang cao hứng nên cũng không chú ý đến, nhờ đó Freen thành công qua ải.
Mi mắt khẽ hé lên khi được Becky dìu cả hai lên phòng ngủ, Freen cảm nhận được bé con cũng ngà ngà say, trong lòng có chút lo sợ Becky lại có những cử chỉ không an phận với mình. Nhưng Freen sẽ cố nhịn tiếp tục giả vờ say ngủ, chờ đợi phản ứng tiếp theo của Becky.
Lúc áo khoác bị cởi ra ném xuống giường cô đã rất hồi hộp, đến khi bàn tay ấy tiếp tục chạm vào mép áo ống kéo lên, Freen chắc mẩm trong đầu sẽ lành ít dữ nhiều định ngăn lại, không ngờ phút chót bé con nhà cô lại kiềm lòng dằn cơn dục vọng xuống được, khiến cho cô vui mừng không thôi.
Còn gì hạnh phúc hơn khi được người yêu tôn trọng, đó mới là bước tiến lớn trong mối quan hệ nếu cả hai muốn phát triển lâu dài với nhau.
End Flashback.
.
.
.
Tỉnh dậy với cái đầu còn hơi váng, Becky nheo mắt đưa tay tìm hơi ấm bên cạnh, nhưng đáp lại bé chỉ có mảng giường trống còn vương chút mùi hương của người yêu sót lại.
"Chị đi đâu rồi?"
Đưa tay dụi dụi mắt, Becky ngồi dậy dáo dác tìm kiếm xung quanh vẫn không thấy bóng dáng Freen đâu, bé cảm thấy hụt hẫng bước xuống giường tìm người, đúng lúc này cô mở cửa bước vào với bộ đồ mới tươm, trên cơ thể phảng phất mùi sữa tắm nhàn nhạt ngọt dịu vừa mới tắm xong làm cho Becky cảm thấy vô cùng thoải mái, phút chốc đã quên đi cơn váng đầu.
"Chào buổi sáng! Freen!"
"Chào buổi sáng!" - Freen đặt bộ quần áo lên giường cho Becky: "Em cũng tắm đi! Chúng ta sẽ đến thẳng công ty luôn."
"Đồ này ở đâu vậy chị?"
"Trên xe chị! Phòng trường hợp giống như hiện tại. Vì đi chung em nên chị có chuẩn bị thêm một bộ."
Becky mỉm cười ôm Freen nũng nịu thốt: "Có người yêu chu đáo như chị thích thật!"
Freen không vội đẩy Becky ra, cô lấy điện thoại mở tin nhắn Eric đã gửi cho mình tối qua đưa cho bé xem: "Em đọc đi!"
Becky lười biếng nhìn xuống, trông thấy tên người gửi bé đã không có thiện cảm, nhưng dòng tin đọc được phần nào giúp Becky hả hê vui vẻ trở lại.
"Em sao có thể tuyệt tình như vậy? Từ nay về sau anh sẽ không làm phiền cuộc sống của em nữa."
Nhìn bé con cười mãi không dứt, Freen buộc phải lên tiếng cắt ngang: "Giờ em có thể giải thích được chưa? Em lại gây ra họa gì nữa thế?"
Becky chau mày hướng mắt nhìn lên Freen, vô tội hỏi ngược lại: "Em gây họa gì được? Chẳng phải em đang giúp chị sao?"
"Ít nhất chị cũng phải biết sự thật để còn biết đường ứng phó."
Vòng tay câu lấy cổ chị, bé bắt đầu muốn đùa nhây với chị nhà nữa rồi: "Hay ai đó sợ rằng hình tượng trong mắt người thích mình không còn tốt đẹp như trước?"
"Becky!"
"Được rồi, em cũng không làm gì quá đáng, là Eric mặt dày trước nên em mới mặt dày lại thôi." - Becky thành thật kể: "Em nhờ một người bạn đến buổi tiệc thay chị, sẵn chuyển lời tới anh ta sau này đừng tơ tưởng đến chị nữa."
"Chỉ vậy thôi sao? Nhưng tin nhắn của Eric có vẻ rất suy sụp."
"Bình thường chị không biết cách từ chối người khác thì phải? Kiểu từ chối như chị làm cho mấy kẻ thích chị càng muốn chinh phục chị hơn thôi." (Trong đó có cả bé nữa mà.)
Freen nheo mắt: "Không thích chị đã nói không thích, cũng chẳng đáp lại sự quan tâm của anh ta, em còn muốn chị phải làm sao nữa?"
"Đàn ông chính là rất cao ngạo, chị càng như thế họ càng muốn có được chị."
"Hừm! Em có vẻ hiểu rõ đàn ông quá ha?"
"Không dám! Là do chị chẳng để tâm đến chuyện gì khác ngoài công việc." - Becky tìm xuống tay Freen nghịch, tay chị vừa mềm lại nhiều thịt, nắm rất thích: "Cho nên việc chị không những không đến cuộc hẹn mà còn để một cô gái khác xuất hiện thay lời của mình từ chối thẳng thừng như vậy chắc chắn sẽ đạp đổ sự tự tôn của Eric."
"Ừm!"
"Về sau hai người có thể hơi khó xử khi chạm mặt nhau đó, nhưng chị sẽ bớt đi một người bám theo mình."
Véo nhẹ lên má Becky, Freen mỉm cười đáp: "Nhìn sao cũng thấy em là người được lợi nhiều nhất."
1
"Chuyện em nên làm mà. Có như vậy em mới chuyên tâm học tập được."
"Mà người bạn em nhờ đến là ai vậy? Sao người ta chịu đến đó được?" - Freen bắt đầu hiếu kỳ về người bạn Becky đề cập.
"Người đó chị cũng có biết qua đấy."
7
"Hả?"
.
.
.
TBC.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...