Chap 32
1
"Chờ đã!" - Becky vừa nhìn thấy điều gì đó: "Môi chị hình như cũng dính máu thì phải..."
Câu hỏi của bé khiến cho Freen sững người toát cả mồ hôi, cô chẳng thể nói sự thật mình bị Sam cưỡng hôn với đứa trẻ này được, cơn sóng dữ vừa mới qua đi cô không muốn lãnh thêm trận cuồng phong nào nữa.
"Chị cũng không để ý, chắc lúc ngủ vô tình răng cắn trúng môi mà không hay."
Becky nheo mắt nhìn lại, bé đưa tay lên chạm vào môi Freen kiểm tra thử: "Không đúng, môi chị đâu có bị thương đâu. Máu này sao lại có... lẽ nào..."
Freen lo lắng nắm lấy tay Becky kéo xuống, cô nói nhanh: "Không bị thương là tốt rồi, chuyện không có gì to tát em không cần để ý đến đâu."
"Không có gì sao chị không dám nhìn thẳng vào mắt em, ánh mắt của chị là đang né tránh điều gì thế? Rất khả nghi!" - Becky ra vẻ thông thái phân tích tình hình, vì thời gian qua bé luôn quan sát và tìm hiểu nhất cử nhất động của người thương nên chỉ một biểu hiện nhỏ nhặt khác thường bé cũng có thể soi ra được có điểm gì bất ổn: "Chị Sam vừa rồi có vết thương còn dính máu trên môi, tại sao môi chị cũng có vệt máu? Chẳng lẽ là máu của chị ấy?"
Freen liếm môi, cổ họng lăn nhẹ khó khăn nuốt xuống, sao nhóc con nhà cô mấy chuyện này lại nhanh trí quá vậy, cô còn chưa kịp suy nghĩ nên đánh lạc hướng ra sao Becky đã suy ra được diễn biến câu chuyện luôn rồi, mà bản thân Freen trước giờ cũng không quen nói dối, càng nói sẽ càng làm cho tình hình thêm tồi tệ.
"Không phải máu của Sam..." - Freen yếu ớt chối cãi, nhưng khi vừa chạm vào ánh mắt sắc lẻm của Becky đang nhìn mình chăm chăm như cảnh sát đang tra hỏi tội phạm, Freen bất lực dần lộ ra nhiều sơ hở: "Thì là... Sam, cậu ấy vấp té, rồi vô tình té trúng chỗ chị đang ngồi, như em thấy đó... môi cậu ấy bị xướt..."
Càng về sau giọng Freen càng nhỏ đi, trái tim cô thiếu điều muốn rớt khỏi lồng ngực khi ánh mắt đối diện càng lúc càng âm u đáng sợ, rõ ràng cô không hề có lỗi, tại sao cảm giác sợ hãi và bất an lại ùa về lũ lượt như thế này?
1
Bất công thật sự...
"Không may như vậy chứ, hết chỗ để ngã rồi chị Sam lại ngã trúng người chị, còn để lại vệt máu trên môi chị? Chị nghĩ em có nên tin không?"
Gật gật đầu tán đồng, Freen như cái máy đáp: "Tin! Em phải tin chị! Chị là bị ép trúng thưởng chứ chị không hề muốn như vậy."
"Chị..."
Nhìn thấy nét mặt tức giận không nói thành lời của Becky, Freen thở dài nhìn xung quanh, dù hành lang không có ai nhưng họ cứ đứng thế này cũng không phải cách, cô nhẹ giọng thốt: "Chúng ta về phòng trước đi đã! Khuya rồi không nên ở đây lâu."
Becky để yên cho Freen đẩy mình về phòng đóng cửa lại, sắc mặt vẫn chưa khởi sắc lên chút nào chăm chăm nhìn người trước mặt không chớp mắt: "Nghĩ đến cảnh hai người chạm vào nhau là em không thể chịu nổi."
"Chị thật sự không cố ý mà..." - Freen hết cách đành xuống nước: "Thế em muốn chị phải làm thế nào em mới hết giận đây?"
"Có thật chị sẽ nghe theo em không?" - Chớp lấy thời cơ tốt, Becky hỏi nhanh.
Freen nhìn ánh mắt thoáng hiện lên tia gian tà của đứa trẻ nhỏ biết rằng đầu óc đó chẳng nghĩ được gì tốt đẹp, nhưng tình thế này vốn đang bất lợi cho mình, cô chỉ đành gật đầu nghe theo: "Phải!"
Như mở cờ trong bụng, Becky nắm lấy cánh tay kéo Freen đến giường ngồi xuống, bản thân vẫn đang ở tư thế đứng chiếm thượng phong nhìn người bên dưới ra lệnh: "Chị nhắm mắt lại đi!"
"Em định làm gì?" - Trong đôi mắt đen láy thấp thoáng nỗi bất an đang cố đè nén.
"Freen ngoan nào! Người lớn phải giữ lời chứ! Em không có ăn thịt chị đâu, chị không cần phải lo." - Lời nói dụ dỗ cùng ánh mắt gợi tình xoáy thẳng vào đôi mắt đối diện càng làm Freen hoang mang hơn, dù vậy cô vẫn chầm chậm khép mắt lại.
Bàn tay đặt trên vai Freen khẽ siết chặt, Becky cúi xuống há miệng ra nuốt lấy đôi môi mọng cám dỗ phía trước, Becky là muốn lau sạch đi toàn bộ dư vị xa lạ trên đôi môi người mình yêu, hận một nổi không thể nuốt luôn vào.
4
Freen không còn lạ lẫm với nụ hôn của Becky, nhưng nụ hôn lần này thật sự không giống những nụ hôn trước đó của họ, cô cảm nhận nó còn có sự chiếm hữu và trừng phạt, làm cho cô rất nhanh đã bị rút cạn không khí, dùng tay đẩy người đối phương ra tìm lấy dưỡng khí, nhưng ngay sau đó đôi môi ấy lần nữa tìm đến đôi môi sưng đỏ của cô dây dưa không muốn rời.
"Ưm... Becky..."
Mãi một lúc lâu sau Becky mới chịu buông tha cho đôi môi đáng thương của Freen, ánh mắt vẫn chưa thỏa mãn nhìn xuống khuôn mặt phiếm hồng, ánh mắt đê mê chưa hoàn toàn lấy lại tỉnh táo sau nụ hôn như cuồng phong của mình.
Bé khẽ cười lặp đi lặp lại tên cô: "Freen! Freen! Freen!"
"Em lại sao nữa..."
"Em thích gọi tên của chị, càng gọi càng thấy thuận tai."
"Em đó... càng ngày càng hư hỏng."
"Bình thường em không có như vậy đâu, vì chị nên em mới bắt đầu hư hỏng đó." - Bé không để cho cô có cơ hội trả đũa liền cúi đầu nằm trong lồng ngực cô nũng nịu: "Freen là của mỗi mình em thôi, chị là của riêng em!"
"Thật là! Lại giở trò trẻ con!" - Nói thế nhưng tay Freen vẫn vòng qua vuốt ve lưng Becky, khóe môi cong nhẹ lên nụ cười ngọt ngào.
Becky khép hờ mắt lại nghĩ về những chuyện vừa xảy ra, bé có chút tội nghiệp cho người yêu nhưng biết sao được, ai bảo Freen có sức hút quá làm chi, bé phải đánh dấu chủ quyền và cảnh cáo để chị không được có suy nghĩ nào khác ngoài mình.
.
.
.
Flashback.
Trong lúc Freen đang bên ngoài hành lang, điện thoại của Becky chợt đổ chuông, là số của Sam gọi, bé vui vẻ bắt máy.
"Alo! Em chào Idol!"
"Chị nghe nói em nhập viện vì sốt cao, em đã khá hơn chưa?"
"Em khỏe rồi chị, được chị Freen chăm sóc còn được chị Nam ghé thăm nữa nên không có gì đâu chị."
"Vậy thì tốt!" - Sam ngập ngừng một lúc mới dám mở lời: "Chị có chuyện này muốn nói với em, nếu em đồng ý chị mới dám làm."
"Có chuyện gì mà chị đắn đo thế ạ?" - Bé vẫn vô tư không biết tình hình.
"Chị, em biết đó, dạo gần đây chị và Mon có vài vấn đề, bạn gái chị vẫn còn rất nghi ngờ mối quan hệ của chị và Freen, ngay cả việc em và Freen bảo rằng là người yêu với nhau Mon cũng không mấy tin tưởng..."
"Cho nên..." - Becky ngờ ngợ đoán được Sam muốn nói gì.
"Becky, chị có thể mượn Freen một chút không? Chị muốn thông qua phản ứng của cậu ấy để Mon nhìn thấy bọn chị không có khả năng với nhau."
"Cái này... chị nói rõ hơn được không ạ?" - Becky chớp chớp mắt vẫn chưa hiểu lắm từ "mượn" mà Sam đang đề cập.
"Chị sẽ giả vờ đến thổ lộ tình cảm với Freen lần nữa với khởi điểm là việc cậu ấy bắt đầu rung động với em, sẵn dịp giúp em xác nhận được tâm tư của Freen luôn."
"Cái này hay đó chị! Em tán thành!"
"Sau đó..." - Sam ngập ngừng: "Chị sẽ có một vài cử chỉ thân thiết níu kéo Freen lại, nhưng em tin chị đi, Freen nhất định sẽ phản ứng lại nhanh thôi, cái chị muốn chính là sự kháng cự của cậu ấy cho Mon nhìn thấy."
Bé mím môi tưởng tượng ra cảnh nắm tay níu kéo, ôm nhau khóc lóc của Sam với Freen, suy đi tính lại một hồi thấy cũng không đến mức độ nào nên đã đồng ý: "Dạ, Freen cũng là bạn chị, em thấy như vậy cũng không có gì đâu ạ. Chị cứ mượn thoải mái đi!"
Becky không hề biết rằng "cử chỉ thân thiết" mà Sam nói chính là hôn môi người yêu của bé, nếu sớm biết như vậy bé đã kịch liệt phản đối cái ý tưởng điên rồ này. Lúc nhìn thấy Sam tiến tới hôn Freen, Becky ở một góc khuất đối diện đã phải rất kiềm chế để không chạy nhào ra ngăn cản, may mà Freen nhà mình đã kịp phản công cắn mạnh vào môi Sam đẩy ra, nhưng vẫn khiến bé bị tổn thương sâu sắc vì chứng kiến cảnh tượng không mong đợi ấy.
End Flashback.
.
.
.
TBC.
Tui không ngờ tui nghĩ ra được ý tưởng điên rồ này luôn, vẫn là Freen đáng thương nhất.
8
Muahahaha!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...