Người lớn và trẻ nhỏ
Author: Soshiwinter1992 (Wattpad)
Disclaimer : Nhân vật không thuộc về au.
Pairing :Freenbecky
Rating : PG - 15
Category : hài hước, tình cảm...
Chap 1
Tại ngôi biệt thự sang trọng của gia tộc Armstrong, vị chủ tịch tối cao gọi thư ký, cũng là tâm phúc của mình đến nói chuyện.
"Freen, cô là người ta rất kỳ vọng, từ giờ hãy chỉ bảo nhiều cho con gái của ta trở thành người thừa kế tập đoàn trong tương lai." - Chủ tịch Armstrong tin tưởng nhìn Freen.
"Dạ, chủ tịch!"
.
.
.
Chiếc xe hơi màu vàng sang trọng đậu trước cổng trường đại học luật danh tiếng, Freen không khó nhìn ra tiểu thư nhà họ Armstrong đang cười đùa vui vẻ đi cùng những người bạn mới của cô ấy.
"Tôi là thư ký của chủ tịch Armstrong. Tôi sẽ đưa em đến gặp chủ tịch. Chúng ta đi thôi!"
Becky nheo mắt nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang đứng trước mặt mình, qua lời kể cô biết người phụ nữ này là do ba cô gọi tới, nhưng Becky hoàn toàn không muốn phối hợp cùng.
"Tôi đang bận."
"Xin lỗi!" - Freen thừa biết đứa con bướng bỉnh của chủ tịch nhất định sẽ không chịu ngoan ngoãn nghe lời nên liền chuyển sang cưỡng ép, cô bước tới nắm lấy cổ tay Becky kéo cô ấy theo mình lên xe.
BỘP!
Một cú khóa tay bẻ ngược ra sau đẩy Freen dính chặt vào chiếc xe của cô, Becky nhếch môi đáp: "Câu này tôi nói mới đúng. Vì chị là phụ nữ nên tôi mới nương tay đó, đừng có thách thức giới hạn của tôi."
Khẽ nhăn mặt vì cơn đau đột ngột ập tới, nhưng rất nhanh Freen đã lấy lại vẻ lãnh đạm, cô lên tiếng với người vẫn đang khống chế mình từ phía sau: "Tôi biết em từng học qua Boxing, nhưng dùng nó với tôi không có ý nghĩa gì đâu, em trốn tránh trách nhiệm của mình được một lúc cũng không thể trốn tránh được cả đời."
"Chị phiền thật đấy!" - Becky bực bội dùng lực mạnh hơn, người phụ nữ này trước đây cô không nhớ đã từng gặp qua chưa nhưng ấn tượng hiện tại không tốt đẹp chút nào, ánh mắt lướt nhìn sang mấy người bạn mới cô vừa quen được hôm nay đang rất ngỡ ngàng nhìn họ.
Hít một hơi sâu nén cơn đau từ cổ tay truyền tới, Freen cố gắng thương thuyết tiếp: "Thế này đi! Chúng ta sẽ bắt đầu bằng thứ em thích trước. Mục đích em chuyển về Thái học để gặp được thần tượng của mình mà, phải không?"
Thoáng bất ngờ trước lời vừa nghe được, nhưng Becky nhận ra người của chủ tịch Armstrong vốn không hề đơn giản: "Rồi sao? Định cấm tôi gặp Idol luôn à?"
"Ngược lại, Idol của em trùng hợp lại là bạn thân của tôi, nếu em đồng ý đến gặp chủ tịch cùng tôi, tôi sẽ giúp em hẹn gặp riêng Khun Sam."
Có một chút do dự trong ánh mắt của Becky, lời đề nghị này không hề tệ, phải nói là rất tuyệt với một Fangirl như cô. Và Freen nói hoàn toàn đúng, cô vốn dĩ không thể trốn tránh cả đời việc gặp ba mình, cũng như phải kế thừa sản nghiệp của tập đoàn trong tương lai. Thứ cô đang làm chỉ là sự trì hoãn thôi.
Thả tay khỏi người Freen, Becky hắng nhẹ giọng nghi ngờ: "Làm sao tôi biết chị có nói thật hay không?"
Freen chỉnh lại cổ áo vest của mình mở cửa xe cho Becky: "Cái này dễ thôi mà, trước tiên em lên xe đi đã, nói chuyện ở đây không tiện chút nào."
"..."
"Được thôi! Chị cũng không thể làm gì được tôi." - Becky nhún vai lên xe của Freen, cô quay lại vẫy tay chào mấy cô bạn của mình: "Mai gặp lại nhé! Tạm biệt mọi người!"
Đám nữ sinh chỉ biết vẫy tay cười trừ đáp lại.
Freen đóng cửa xe vòng qua hàng ghế lái ngồi xuống, cổ tay vẫn còn hơi run run vì đau lắc nhẹ vài cái mới khởi động xe rời đi.
Ngồi trên xe một lúc, Becky dần trở nên nôn nóng nhìn sang người vẫn đang rất điềm tĩnh lái xe: "Bây giờ chị chứng minh được rồi đó. Tôi không quan tâm chị có phải bạn thân của Khun Sam không, tôi muốn được gặp Idol của mình."
Freen cong nhẹ khóe môi lấy điện thoại ra gọi Video, cô bật luôn loa ngoài để Becky có thể theo dõi cuộc trò chuyện.
"Sam, tối nay cậu có lịch trình gì không? Tớ sẽ ghé nhà cậu tối nay, được không?"
Cô gái xuất hiện trong màn hình điện thoại khiến Becky phấn khích vô cùng, đúng là Khun Sam của cô rồi, dù không trang điểm nhưng vẫn rất xinh đẹp.
"Freen, sao nay người bận rộn như cậu lại chủ động muốn đến nhà tớ chơi thế."
"Một người quen của tớ rất muốn được gặp cậu."
Lúc này Sam mới để ý đến có một bóng vai của cô gái ngồi cạnh Freen, cô mỉm cười chào: "Là người đang ngồi cùng cậu phải không?"
"Phải!"
"Rất tuyệt! Tầm 10 giờ tối nay tớ sẽ kết thúc lịch trình trở về nhà, cậu có thể đến vào giờ đó."
"Ok! Tối gặp!" - Freen chủ động tắt máy khi đã chốt được vấn đề, cô nhìn sang vẻ mặt hụt hẫng của Becky vẫn đang luyến tiếc vì chưa chào hỏi được Idol của mình cho tử tế.
"Giờ em tin rồi phải không?"
"Hừm! Xem như chị may mắn đi! Sao người như chị có thể là bạn thân của Khun Sam được chứ? Thật vô lý!"
.
.
.
Biệt thự nhà Armstrong.
"Freen, mở dùm tôi chai nước đi!" - Giọng nói nũng nịu vang lên nhìn Freen vẻ chờ mong, Becky đưa luôn chai nước cho người đang đứng bên cạnh.
Dù không hài lòng nhưng Freen vẫn miễn cưỡng làm, trước mặt chủ tịch cô cũng nên nể mặt ngài ấy.
"Ta nghe nói con không muốn tiếp quản tập đoàn này sao?"
Becky chống tay hờ hững lắng nghe, ánh mắt đang chuyên tâm ngắm nhìn cô gái ngồi đối diện mình: "Đó là chuyện của trước đây, giờ con bắt đầu có hứng thú với việc này rồi. Nhưng con có một điều kiện."
"Con nói đi!"
"Con muốn Freen làm thư ký cho mình."
Chủ tịch Armstrong bật cười lớn nhìn lên Freen, cô ấy đúng là không làm cho ông thất vọng: "Đây là thư ký giỏi nhất của ta, con rất có mắt nhìn đấy."
"Còn một chuyện nữa. Vì con đã xuống nước nghe theo sắp đặt của ba, cho nên ba cũng đừng giám sát chuyện của con như lúc ở Anh nữa, con lớn rồi, cũng cần có không gian riêng."
"Được thôi, nếu đã vậy con cũng phải chấp nhận một yêu cầu của ta."
"Là gì ạ?"
"Kể từ giờ Freen sẽ dọn đến ở cùng nhà với con, dù sao con cũng nhắm trúng thư ký đắc lực của ta rồi, chuyện này không khó khăn gì với con chứ?"
Becky hơi sốc với yêu cầu này của ông, nhìn lên Freen không hề có chút biểu cảm nào ngoài cái cúi đầu nhận lệnh, người phụ nữ này đã nhận được lợi ích gì từ ba cô mà lại nghe lời như vậy.
"Được! Con đồng ý!" - Becky đứng dậy chào chủ tịch Armstrong, sau đó kéo luôn Freen rời khỏi: "Vậy giờ con và thư ký của mình sẽ về nhà đây. Chào ba!"
Freen cũng chào chủ tịch trước khi bị đứa trẻ nhỏ kéo ra ngoài, đi đến hành lang cô đã khựng lại gạt nhẹ tay Becky ra: "Được rồi, em không cần giả vờ thân thiết với tôi nữa đâu. Chủ tịch có thể nhìn ra được."
"Không đâu! Tôi đang muốn thân thiết hơn với người mình sắp sống chung một nhà mà." - Nở nụ cười rạng rỡ, Becky hạ cặp kính mát trên mái đầu mình xuống bước ra cửa: "Đi thôi! Giờ tới lúc gặp Idol của tôi rồi!"
Freen nhìn theo bóng lưng của cô gái trẻ đang vui vẻ đến xe, mọi thứ đều đúng như dự đoán của cô về đứa trẻ này. Tuy khá bướng bỉnh nhưng bản tính không hề xấu, còn rất hiểu chuyện.
Có một điều Freen cũng dự đoán được, ngày tháng sau này của cô sẽ không thể dễ dàng với con gái của chủ tịch Armstrong.
.
.
.
TBC.
P/s: Chap 1 ngay chân Ep 9 đón giao thừa luôn nhé, chúc mọi người năm mới vui vẻ!
1
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...