Người Kia, Tổng Tài
Chương 7.4
Sưu tầm
"Em không phát hiện ra?" Giọng điệu anh ra vẻ khẳng định, cho nên khi nãy anh mới nói anh yêu điệu bộ ngơ ngác, ngu ngốc, chậm tiêu của cô! Vậy nên tuy rằng cô vừa thấy trai đẹp là hai mắt sáng lên, có thể nhìn không chớp mắt, hồn nhiên vô tư, giống như là người siêu cấp háo sắc, nhưng độ cảm ứng của cô đối với những người theo đuổi cô lại chậm chạp vô cùng, điều đó khiến anh yên tâm vô cùng.
"Bọn họ…những người đó…không phải là anh hiểu lầm gì rồi chứ? Những người đó không xem em là một người một phụ nữ đâu, bọn họ chỉ xem em như em gái, thậm chí là em trai thôi" Vương Hải Nhi vội vàng lắc đầu, căn bản không thể tưởng tượng được như lời anh nói.
"Trước khác nay khác, em không thấy thời gian này em trở nên vô cùng hấp dẫn sao? Có dáng vẻ của một người phụ nữ sao? Cả người như toả sáng lên sao?"
Những lời anh nói làm cho cô không khỏi buồn cười.
"Gì mà cả người lại toả sáng! Em cũng không phải là đom đóm nha!" Cô cười cười trừng anh một cái.
Liễu Kiệt dịu dàng ôm cô vào lòng, dựa má vào mái tóc mềm của cô "Đến làm trợ lý cho anh được không? Để anh một giây một phút đều nhìn thấy em, nếu không anh sẽ tương tư chết mất"
"Anh lại nói quá lên rồi!" Cô cười nói.
"Không ngờ em lại làm cho anh miên man suy nghĩ, sau đó u buồn thành tật"
Cô lại cười to ra tiếng lần nữa. Thật là nằm mơ cũng không nghĩ đến lúc trước anh lạnh lùng vô tình, nay lại dịu dàng thâm tình như vậy, thật sự làm cho người ta không quen, nhưng lại làm cho cô thích nha!
"Được không Hải Nhi?" Anh ngẩng đầu lên dịu dàng nhìn cô đầy khẩn cầu.
Cô hoàn toàn không thể từ chối mỗi khi anh như vậy.
"Được rồi!"
="=
Có giọng nói làm ồn đến giấc ngủ của Vương Hải Nhi, theo bản năng làm cho cô giật mình, sau đó lại làm như không có gì yên ổn chìm vào giấc ngủ.
"…Nhỏ giọng một chút"
"…Có vấn đề sao?"
Cứ nghĩ sẽ loại trừ được âm thanh ồn ào kia, nhưng ngược lại âm thanh kia lại càng rõ ràng hơn, Vương Hải Nhi nghe được có người nói chuyện gần đây.
"Cậu cũng hiểu được cô ấy ngủ trên sô pha sẽ không thoải mái đúng không?" Liễu Kiệt có vẻ bất mãn nói "Cho nên vừa rồi tôi đang suy nghĩ có nên sửa lại văn phòng một chút, ngăn ra thêm một phòng làm phòng ngủ cho cô ấy đến ngủ"
Phòng ngủ? Anh có biết anh đang nói gì không? Cô chỉ là một trợ lý nho nhỏ thôi nha! Làm sao anh lại nói với tổng giám đốc như vậy, anh điên rồi sao? Vương Hải Nhi cật lực đè xuống xúc động muốn lao ra ngoài mà hét lên.
"Tôi không phải muốn hỏi cậu chuyện này"
"Không phải, vậy cậu muốn hỏi chuyện gì?"
Tựa hồ cô có thể nghe được vị tổng giám đốc kia đang thở dài "Vì sao trợ lý đặc biệt của cậu trong thời gian đi làm lại ngủ ở đây?"
"Bởi vì tối hôm qua cô ấy ngủ không nhiều lắm, tôi hại cô ấy mệt muốn chết rồi"
Mệt…mệt muốn chết rồi? Liễu Kiệt khốn kiếp, anh đang nói cái gì vậy chứ! Làm sao anh có thể nói loại chuyện này với tổng giám đốc chứ, rõ ràng anh đã đồng ý không cho ai biết quan hệ của hai người rồi mà, đồ khốn kiếp!
"Cho nên, lời đồn gần đây trong công ty là thật?" Sau khi im lặng trong thời gian ngắn ngủi, tổng giám đốc mới tiếp tục tra hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...