Người Giám Hộ Vô Lại
Chỉ bất quá trước đây chưa từng mạnh tay, thế nhưng lần này thật sự làm lớn chuyện một chút tốt lắm! Hơn nữa…. còn phải dùng một thi thể có cùng nhóm máu với cô mới được! Bởi vì hắn không muốn việc mình làm để lại bất kỳ tỳ vết nào!
Mặc dù việc chuẩn bị thi thể có thể có chút khó khăn, nhưng Ngũ Mang Tinh thành lập lâu như vậy, còn chưa có chuyện gì được gọi là “việc khó”! Cho nên, hắc hắc……..
Hàn Bối Bối rời khỏi thư phòng của hắn chưa tới một giờ, tất cả chứng cứ tử vong, ngay cả thi thể có thân hình, nhóm máu hoàn toàn ăn khớp với cô cũng đã có tung tích!
Bối Bối nói muốn cái chết xinh đẹp một chút…. Cái này thật đúng có chút khó, chết như thế nào?
Bất kể như thế nào cũng là thay đổi hoàn toàn, nhóc con…
Một khắc gõ xuống nút Enter trên máy vi tính, trên mặt Dạ Huyền Mang, lộ ra một nụ cười thật lớn! Xong việc!
Trên thế giới…. một nữ sinh tên là Hàn Bối Bối, đã chết!
——————————
Khi nhận được tin tức mới nhất từ bên Nhiếp Sâm, Phong Thiên Dục đã chật vật thành một đoàn, lảo đảo nghiêng ngả chạy đến nơi được thông báo!
Trên đất…. tấm vải trắng che trên đất kia, Nhiếp Sâm nói cho hắn biết, là thi thể của Bối Bối…. nói Bối Bối đã chết…
Hắn luôn cảm thấy giống như đang nằm mơ, hoàn toàn đang trong một giấc mộng!
Lúc đi về phía tấm vải trắng, trong lòng hắn không ngừng phủ nhận, không ngừng tự nói với chính mình, không phải vậy, không phải!
Rõ ràng có thể không cần đi nhìn, nhưng vẫn còn nỗi sợ hãi trong lòng không che đậy được, mà kéo tấm vải trắng xuống…. rất đơn giản, hắn chỉ muốn xác định, đến cùng có phải Bối Bối hay không mà thôi!
“Phong thiếu, đừng…”
Nhiếp Sâm còn chưa kịp ngăn cản, Phong Thiên Dục đã một phen vén tấm vải trắng đắp thi thể trên đất lên!
Hoàn toàn biến dạng rồi….cả người đã hoàn toàn biến dạng rồi, hơn nữa thi thể này, nhìn qua giống như đã mấy ngày, đã bắt đầu tản mác mùi hôi thối khiến người ta ghê tởm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...