Người Giám Hộ Vô Lại

Bất quá nhớ lại chuyện lần trước, cũng có chút hiểu. . . . . hiểu Hàn Bối Bối vì sao phải làm như vậy, đây căn bản không phải phương thức của một đứa con gái đối đãi với một người cha, mà là phương thức của một người phụ nữ đối đãi với một người đàn ông, để cho hắn đưa cô đến hội giao dịch, sau đó còn chụp loại ảnh đó, là vì để hắn ghen sao?
Nha đầu này. . . . . Thật đúng là không đơn giản, đầu óc của cô không phải đầu óc người bình thường!
“Vậy em. . . . sẽ không giống như những gì anh trai tôi nói chứ, em thích hắn?”
“Cái gì? Anh trai của anh. . . . . chú biến thái làm sao biết được?”
Tâm tư bị người nói trúng, ngay cả là sự thật, nhưng vì vẫn là cô gái nhỏ nên không tránh khỏi thẹn thùng, cô vẫn có chút đỏ mặt, hơn nữa càng khiếp sợ nhìn Dạ Huyền Phỉ!
“Không cần lộ ra loại vẻ mặt này, đây chính là chỗ lợi hại của Ngũ Mang Tinh, muốn có tư liệu của một người, phải không tiếc xuất ra lực lượng, đại khái lúc ở trên phi cơ, anh ấy đã tra ra toàn bộ hồ sơ cá nhân của em đi!”

“. . . . . Chú biến thái. . . . . .”
“Hàn Bối Bối, em thật kinh khủng!”
“Cái gì?”
“Làm sao sẽ thích một người lớn hơn mình 10 tuổi chứ? Hơn nữa còn là người giám hộ của mình? Nữ sinh các em ở độ tuổi này, cũng đều là ở độ tuổi tràn ngập sắc xuân, nên đa số phải thích loại hình mỹ thiếu niên giống anh mới đúng chứ?”
“Phi phi, dựa vào anh, còn mỹ thiếu niên?”

Miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng Hàn Bối Bối không thể không thừa nhận, Dạ Huyền Phỉ nói vẫn có chút đạo lý, nữ sinh ở tuổi này giống như cô, đều đang xem manga, đều chú ý đến những thiếu niên anh tuấn . . . . . mà không phải một người đàn ông trưởng thành lớn hơn mình 10 tuổi!
“Đi chết đi, tôi đang nói với em một cách nghiêm túc đấy!”
“. . . . . Tôi biết rõ, so với nữ sinh cùng lứa, tôi có chút khác biệt, nhưng nếu như anh là tôi . . . . . tôi tin tưởng anh cũng sẽ thích hắn!”
7 năm ! Sống bên cạnh một người không có chút liên hệ máu mủ, hưởng thụ sủng ái của hắn, hưởng thụ tất cả những thứ hắn cho. . . . . như vậy tự nhiên sẽ có tình cảm! Có khi là thân tình, có khi là tình yêu!
“Không cách nào tưởng tượng nổi!”
“Anh không phải là tôi cho nên anh không có cách nào tưởng tượng nổi, tóm lại thích chính là thích, không có đường để quay đầu, còn anh nữa, Dạ Huyền Phỉ, anh không nên lôi kéo tôi, anh giúp tôi một chút được không? Tôi muốn trở về, trước hết. . . . . trước hết anh để tôi liên lạc với hắn được không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui