Trước mặt Hàn Bối Bối, cho tới bây giờ Phong Thiên Dục đều rất ôn nhu, cho dù là hung ác nham hiểm, nhưng cũng chưa từng như bây giờ!
“Tôi biết nếu không nói rõ ra, các người cũng sẽ không kiên quyết không thừa nhận, cho nên tôi nói thẳng vậy! Diệp Tân Cường, Diệp Vi Phân! Các người đem Bối Bối đi đâu?
Nhìn hai người trước mắt kia, trong đôi mắt hắn hiện lên vẻ ác độc, khiến người khác không khỏi kinh hãi run sợ!
“Không. . . . . . Không biết anh đang nói cái gì!”
Diệp Vi Phân không ngừng lắc đầu! Tuy rằng ghen tị Hàn Bối Bối thật là tốt số, nhưng chuyện bắt cóc Hàn Bối Bối, rồi đem Hàn Bối Bối bán cho Cương Thiếu, cô vốn không có đồng ý, nhưng việc anh trai đi bán Bối Bối, cô cũng không phải là không biết!
“Thật là vậy sao? Không biết? Tốt lắm, vậy mày, mày nói đi!”
Mũi chân nhẹ nhàng nhấc lên, kế đó Phong Thiên Dục dùng mũi chân nâng cằm của Diệp Tân Cường! Dùng ánh mắt thâm thúy, trực tiếp quan sát hắn!
“Tôi cũng không biết anh đang nói cái gì!”
“Uhm, tốt lắm, xem ra anh em hai người đồng lòng, kiên quyết không nhận, phải không?
“. . . . . . Không biết sẽ không biết nói, làm sao lại là kiên quyết không nhận việc bản thân không biết?
Vừa nói, Diệp Tân Cường vừa ngạo mạn dời đầu khỏi mũi chân Phong Thiên Dục, trong lòng không khỏi phẫn nộ, dù thế nào thì Diệp Tân Cường hắn, trước đây cũng đã từng là một đại thiếu gia! Lúc trước cũng là gia thế lừng lẫy!
“Được lắm, tôi thật muốn xem các người rốt cuộc mạnh miệng tới mức nào! Thuần Tử, kế tiếp giao cho các người xử lý.”
Hướng ánh mắt đầy hàm ý ra hiệu cho thủ hạ của mình, Phong Thiên Dục nhìn bọn họ với vẻ hứng thú, rồi bảo người được gọi là Thuần Tử, đem Diệp Vi Phân đẩy ngã xuống đất, sau đó hung bạo xé rách quần áo cô ả!
“Mạnh miệng đi! Tôi rất muốn nhìn xem, các ngươi rốt cuộc có thể mạnh miệng tới mức nào, Thuần Tử, tuy rằng cô gái như vậy, đối với cậu mà nói, có điểm ô uế cậu. . . . . . Bất quá vẫn mời cậu chậm rãi hưởng dụng!”
Hắn cười, nụ cười của Satan chốn địa ngục!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...