Về phần. . . . . . Mèo? Hửm? Cô hung hăng trừng mắt nhìn hắn!
“Ông chú biến thái, người ngoài hành tinh . . . . . . Các người rốt cuộc là ai? Tôi lại không biết các người, các người thả tôi ra đi! Còn chiếc phi cơ này nữa, định bay đi đâu? Chẳng lẽ ông chú lại tốt bụng chuẩn bị đưa tôi về nhà?
Lấy lòng . . . . . Là giọng điệu lấy lòng! Không có cách khác, muốn sống thì đành chịu vậy. . . . . Đám người kia . . . . . . trông có vẻ rất thâm sâu khó lường, cô không muốn bị bắt tại nơi này!
“Ha ha, Mang, con mèo này thật đáng yêu, gọi cậu là ông chú biến thái? Còn người ngoài hành tinh là ai?”
Dạ Huyền Mang sau khi nghe được giọng điệu trêu tức của Lãnh Viêm Thương, một chút cũng không khách khi đưa cái tách đang cầm trong tay, phi về phía hắn! Rồi sau đó ưu nhã giơ một ngón tay lên, chỉ vào Lãnh Viêm Thương.
“Nếu ông chú biến thái là tôi, như vậy kẻ ngoài hành tinh đương nhiên là tên biến thái nhà cậu, bởi vì từ đầu tới cuối, Huân không hề chọc ghẹo mèo con của tôi!”
An Hựu Huân ngồi bên phải khoang máy, nở cười cười tao nhã, lúc Hàn Bối Bối nhìn về phía hắn, một ý nghĩ chợt nảy sinh, uhm . . . . Theo như cô thẩm định, người này hẳn là người tốt!
Cho nên lúc Dạ Huyền Mang chỉ vào người vừa mới giữ cằm cô, nói hắn là kẻ ngoài hành tinh, cô liền không chút do dự mà gật gật đâu! Sau đó nhìn về phía Lãnh Viêm Thương một cách ngây thơ vô tội!
“Người ngoài hành tinh, ông chú biến thái nói đúng đấy!”
“. . . . . . Nha! Mang! Cậu mang về một con mèo con, thật sự rất không đáng yêu!”
Lãnh viêm thương bị Hàn Bối Bối nói như vậy, hắn liền đóng giả bộ bộ dạng của người bị kiếm đâm trúng, cả người ngã lên trên ghế!
Hàn Bối Bối ban đầu vốn dĩ rất khẩn trương lo ngại, nhưng nhìn thấy Lãnh Viêm Thương bát nháo như vậy, thật cũng không lo sợ lắm! Chính xác là, cả người cũng bắt đầu tỏ ra nhàn nhã! Hơn nữa cùng dần dần bò lên trên ghế chiếc phi cơ!
Bởi vì trải qua sự đánh giá lần này của Hàn Bối Bối, được rồi . . . . . những người này có lẽ cũng không phải là người xấu! Tuy rằng có thể nói như vậy, nhưng tại sao, một chút cũng không khiến cho người ta thích được!
“Ông chú biến thái, tuy rằng chúng ta chỉ mới gặp mặt lần đầu tiên ~~ hơn nữa sự tình hôm nay, với tôi mà nói, giống như là nằm mơ vậy, nhưng sau khi tự nhéo bắp chân xác nhận, tôi thực khẳng định mình không phải đang nằm mơ, chuyện này hết thảy đều là là thật, chú này, hiện tại chú có thể vui lòng cho tôi biết, bây giờ chú định đưa tôi đi đâu?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...