Người Giám Hộ Vô Lại
Cuộn tròn ở trên giường lớn, không biết bao lâu, áo ngủ trên người ướt đẫm, đã ướt đến khăn tắm bao quanh người cô, khăn tắm lại thấm ươn ga giường. . . . . .
Lúc hắn từ trong phòng tắm đi ra, thấy chính là một cảnh như vậy!Sau khi trong lòng thoáng qua một tia không được tự nhiên, hắn vẫn đi tới trước mặt cô, hơi cúi người nhìn cô!“Hàn Bối Bối?”“. . . . . . A. . . . . . A, Dục!”“Đi thay quần áo!”“. . . . . . Ách?”“Con muốn bị cảm? Xin lỗi, ta không muốn chăm sóc một đứa trẻ ngã bệnh!”“. . . . . . Ác, được . . . . . . Ta đi thay quần áo. . . . . . Ta đi!”Chán nản đi vào gian phòng của mình, cô nhanh chóng đóng cửa lại, rồi sau đó dựa lưng vào cửa, chậm rãi trượt xuống ngồi trên mặt đất!Hỏng mất. . . . . .Rõ ràng vừa mới nghĩ nhiều như vậy, nhưng thời điểm hắn đứng trước mặt mình, cô thế nhưng. . . . . . Thế nhưng căng thẳng cái gì cũng không nói được, hơn nữa toàn bộ trong đầu, hiện lên đều là những hình ảnh kia. . . . . .Cô rất rõ ràng, mình bị ảnh hưởng!Đáng giận, không sai, cô bị ảnh hưởng, nhưng hắn thì sao? Tại sao khi hắn lần nữa từ trong phòng tắm bước ra ngoài, lại giống như không có chuyện gì hết? Cả người thoải mái tới cực điểm? Giống như những hình ảnh kích thích vừa trình diễn trong phòng tắm vừa mới rồi không có một chút quan hệ gì với hắn? Rõ ràng hắn mới là nhân vật chính. . . . . .Chẳng qua là. . . . . . Chẳng qua là Bối Bối? Thật sự giống như mày nghĩ sao?Hắn? Hắn thật sự có thể trấn định giống như mày nghĩ sao? A. . . . . . Ở bên trong phòng, người phiền não nắm tóc của mình, là ai?Đi đi lại lại ở trong phòng, hình như lúc này tác dụng thuốc đã biến mất không ít, hơn nữa đã ngâm mình trong nước lạnh, hiện tại tác dụng thuốc trên người, hẳn là toàn bộ cũng đã mất!Đã qua mặc dù là chuyện tốt, tuy tác dụng thuốc có thể đơn giản như thế đi qua, nhưng có một số việc. . . . . . Có một số việc, cũng có thể giống như loại dược hiệu này, đơn giản như thế trôi qua sao? Có thể sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...