Người Giám Hộ Vô Lại
“Thứ này, chị cầm đi, đợi chị thay xong quần áo trở lại, hãy mời cha e một ly rượu, nói là để nhận lỗi nha!”
Sau khi đem pháp bảo Tô Hiểu Hiểu chuẩn bị cho cô nhét vào tay mỹ nữ A, trái tim vì hưng phấn khiến cô không nhịn được mà run rẩy một chút.
“Cái này . . . . . cái này là gì thế?”
“Chị, giữ bí mật nha! Lần đầu tiên thấy chị, em đã cảm thấy chị là người rất đáng tin, cho nên đột nhiên không nhịn được muốn giúp chị! Nếu chị và cha thành đôi, em sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời! Cái này là em lấy từ một cô, nghe nói nó là bảo bối khiến nam nữ vui vẻ, cụ thể thì em không rõ lắm, chị không biết dùng sao? Nếu vậy để em đi hỏi lại một chút nha?
. . . . . A, kích động, kích động!
Mỹ nữ A cảm thấy hưng phấn muốn chết, cô bé này ngu ngốc! Quá ngu ngốc! Lại tùy tiện giúp đỡ cô gái lần đầu gặp, còn cho cha mình “mị dược” ha ha ha . . . .
“Ha ha, được được, cám ơn em, em gái nhỏ, vậy chị đi trước. Một lát sẽ quay lại, hai người đợi nha!”
“Vâng!”
Cười ngọt ngào với mỹ nữ kia, Hàn Bối Bối mỉm cười nhìn cô ta rời đi!
Ok, cô có thể tuyên bố kế hoạch đã thành công hơn phân nửa chưa? Đợi cô gái kia quay lại, đem pháp bảo đưa cho hắn uống . . . . chuyện tiếp theo không phải của mỹ nữ kia rồi, sẽ là việc của cô – Hàn Bối Bối.
Ha ha được rồi, đừng trách cô gian xảo! Muốn trách . . . . thì trách quân sư quạt mo Tô Hiểu Hiểu kia quá cường đại, cô bị dạy hư rồi! Kỳ thực cô rất thuần kiết! Cô thề, cô tuyệt đối là bị dạy hư!
Trở lại vị trí ngồi bên cạnh Phong Thiên Dục, phát hiện ánh mắt hồ nghi của hắn, cô chột dạ trong lòng, nhưng lập tức nỗ lực lấy lại bình tĩnh.
“Bối Bối?”
Kì lạ! Phong Thiên Dục cảm thấy có chỗ nào không bình thường!
Bối Bối rõ ràng không thể nào có hảo cảm với phụ nữ có ý đồ với hắn, lại còn mỉm cười, hôm nay rốt cuộc làm sao vậy?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...