Người Giám Hộ Vô Lại
“A, phải không? Như vậy có cần mỏi mắt mong chờ hay không?”
“Hừ! Cô nhìn xem, cô nhìn thật kỹ cho tôi!”
Hất tay Cát Văn Huệ ra, Diêm Thiến Hoa cũng không quay đầu lại chạy ra khỏi căn phòng!
Nghĩ tới quái thai trong nhà, nghĩ tới những người phụ nữ ở bên ngoài của hắn! Tất cả lý trí, rốt cuộc trong nháy mắt bộc phát. . . . . . Lần trước nói chuyện của Hàn Bối Bối với hắn, sau khi cứ như vậy bị hắn cự tuyệt, trong lòng cô cũng đã đang chuẩn bị một kế hoạch. . . . . . Hiện tại không phải nên để cho kế hoạch này nổi trên mặt nước rồi sao?
Đi trên đường, gió lạnh thấu xương, cũng đặc biệt khiến cho Diêm Thiến Hoa cảm thấy thanh tỉnh, hơn nữa cô chưa từng có cảm giác mình thanh tỉnh như vậy!
Lấy điện thoại di động của mình ra, cô không chút do dự gọi một cú điện thoại. . . . . .
“Uy, cô, là cháu. . . . . . Vâng, cháu là Thiến Hoa. . . . . . A, trở về nước đã lâu rồi. . . . . . Đúng vậy a, hiện tại đang ở nhà của cô. . . . . . Vâng. . . . . . Vâng, cháu biết, cháu cùng Phong . . . . . .”
—————————–
Hắn làm tiệc mừng cho Hàn Bối Bối, đến tận thứ sáu cô mới biết, bởi vì từ đầu giờ chiều ngày thứ sáu hắn không đến công ty làm việc, trực tiếp mang theo nha đầu kia ra ngoài mua đồ!
Ngồi trong phòng làm việc, cô nhìn thấy ảnh của Cát Văn Huệ trên bìa của một tạp chí, trong tay nắm ly trà bất giác, càng thêm nắm chặt!
Đấu thôi. . . . . . Bất kể là tiểu quái thai trong nhà hay là thiên biến nữ lang Cát Văn Huệ! Có thể để cho các người đắc ý, có thể để cho các người cảm thấy hắn có thể thuộc về các người. . . . . . Nhưng dừng bước tại hôm nay!
Bắt đầu từ ngày mai. . . . . . Ngày mai. . . . . . Mọi thứ đều sẽ thay đổi
Ha! Tiệc chúc mừng sao? Đúng là vừa vặn, cô vốn còn đang suy nghĩ, có phải chỉ có những người trong Phong gia thì chưa đủ chấn động hay không. . . . . . Như vậy nên hảo hảo mượn bữa tiệc ngày mai, hảo hảo chấn động một phen tốt lắm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...