Người Giám Hộ Vô Lại
“Ngoéo tay treo ngược, một trăm năm không cho phép thay đổi!”
“. . . . . . Không thay đổi!”
“Rất tốt, đóng dấu!”
Khi ngón tay cái của cô nhẹ nhàng chạm vào ngón tay cái của hắn, trong lòng rõ ràng có thứ gì đó dần dần mềm ra, đó là một loại tình cảm như thế nào đang nảy sinh? Là một loại mập mờ như thế nào đang nảy sinh?
Không có ai chú ý tới, nhưng hai người bọn họ đều hiểu được, bắt đầu từ giờ khắc này, không khí trở nên vô hạn tốt đẹp!
Cô vì hắn mà nở rộ nụ cười!
Hắn! Vì cô mà bỏ xuống tất cả tâm cơ, dùng trái tim thuần chân nhất bao dung cô, cưng chiều cô!
Giờ khắc này, cũng tựa hồ vĩnh viễn dừng lại!
Một màn này. . . . . . Bất kể như thế nào đều rõ ràng không có người thứ ba xen vào!
———————–
Trong phòng nhà trọ
Căn phòng này là lần trước vì tránh né cô mà hắn đã mua, nhưng kể từ sau khi dọn đi, căn phòng này liền chuyển cho Cát Văn Huệ, cô bỏ biệt thự của mình, hoàn toàn chuyển tới nơi đây, mỗi ngày đều chờ đợi, mỗi ngày đều đang đợi cái gì đó!
Từ lần trước ra nước ngoài quay phim trở về, không sai biệt lắm đã 1 tháng rồi, đây là lần đầu tiên hắn bước vào nơi này!
Cộng thêm nửa năm trước, cô tính toán một chút. . . . . . Hắn và cô đã đến 7 tháng. . . . . .
A, 7 tháng này, mỗi một ngày cô đều dành thời gian để nhớ hắn!
Nhưng hắn thì không thể nào? Cát Văn Huệ theo bên cạnh hắn đã hơn một năm, nhưng cho dù cô có theo hắn cả đời, hắn hẳn là cũng sẽ không có bất kỳ cảm giác gì với cô!
Nhưng có thể có biện pháp gì? Đây chính là hắn!
Từ một khắc hắn tiến vào, cô cuống quít thỏa hiệp với hắn, xin hắn cởi áo khoác ra, đem áo khoác treo lên giá áo, lại nhanh chóng rửa sạch bình cà phê, chuẩn bị cho hắn một tách cà phê hương nồng thuần hậu nhất, chuẩn bị cho hắn những thứ hắn thích nhất. . . . . .
Hết thảy tất cả, cũng chỉ là vì hắn, cũng là vì xoay tròn chung quanh hắn! Thế giới của cô, không có bản thân mình, chỉ có hắn!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...