Người Giám Hộ Vô Lại
Kẹp tóc đẹp, cô tuyệt đối sẽ không để ý, sau này cô có thể ngày ngày ngắm nhìn, nhưng bây giờ thì sao, không phải là vấn đề này! Cô quan tâm hơn là hắn sẽ đưa cô đi nơi nào chơi! Bởi vì thời điểm này hàng năm cơ hồ đều như vậy!
“Ừ? Bối Bối muốn hỏi ta cái gì?”
“Năm nay đã quyết định chưa? Chúng ta sẽ đi đâu chơi?”
“. . . . . . Năm nay a. . . . . . Bối Bối. . . . . . Năm nay có thể hoãn một chút không? Năm nay thật sự rất bận. . . . . .”
A ~~ xem ra kẹp tóc không thể hoàn toàn hấp dẫn sự chú ý của nha đầu này, xem ra cô vẫn quan tâm năm nay hắn sẽ đưa cô đi chỗ nào chơi hơn!
“Không được! Không được, không phải là hàng năm đều có sao? Tại sao muốn hoãn một chút?”
“Trong khoảng thời gian này, công ty đang đào tạo người mới! Nếu như ta tự tiện rời đi, không chỉ có không nắm giữ được động thái của người mới trong công ty, hơn nữa sẽ có những lời ong tiếng ve không tốt, có thể gần đây thật sự không có biện pháp rời đi, cho nên. . . . . .”
“Cho nên ý của người là, năm nay không thể nào? Người không đưa ta đi chơi được?”
Thời điểm nói tới đây, trên mặt của cô, nơi nào còn có thần sắc vui mừng? Chiếc kẹp tóc con bướm vừa rồi cũng không an ủi cô được, cô lại lần nữa quay trở về, đứng đối diện với bàn đọc sách của hắn, cứ như vậy nghênh ngang nhìn hắn!
“. . . . . . Bối Bối, không phải là không đưa con đi chơi, chẳng qua là có thể phải hoãn lại!”
“Hừ, ta biết ngay, nguyên lai hôm nay người có lòng tốt như vậy tới trường học đón ta, là có nguyên nhân! Dục ~~ hàng năm đều như vậy, cho dù bận rộn nữa, cũng sẽ không hoãn lại hoặc hủy bỏ, năm nay cũng không cần ~”
Đó là hồi ức tốt đẹp nhất giữa cô và hắn trong một năm, là khoảng thời gian cô trân quý nhất. . . . . . Cho nên cô thật sự có chút không cách nào nhượng bộ!
Dù sao loại chuyện như vậy, sau khi nhượng bộ một lần, nói không chừng sẽ có lần thứ hai!
“Bối Bối, nghe lời, sẽ không hủy bỏ, chẳng qua là hoãn lại, được không?”
“. . . . . .”
“Nếu không như vậy đi. . . . . . Lần này con thi tốt, trước hết làm một bữa tiệc chúc mừng con? Coi như bồi thường cho sự trì hoãn lần này? Như thế nào? Hơn nữa nếu con sợ ta không đưa con đi chơi, như vậy lần này cũng vừa tốt, những người tới tiệc chúc mừng đều có thể làm nhân chứng cho con!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...