“Không cần nói, em ăn cơm đi, anh đi trước!”
Sau khi Phong Thiên Dục nói xong, nhìn cũng không nhìn cô một cái, trực tiếp vội càng đẩy cửa ra, hắn không cách nào chịu đựng được, cũng không biết làm thế nào để chịu đựng được, hắn không thể nhìn cô gặp chuyện không may, không thể chịu đựng hậu quả của việc cô gặp chuyện không may!
“Phong. . . . . .”
Diêm Thiến Hoa đuổi ra cửa, nhìn tốc độ chạy kia, trong lòng phát lạnh một hồi . . . . . . Cô là phụ nữ, cô có trực giác riêng của phụ nữ. . . . . . Sẽ không sai! Lo lắng hơi quá! Là tình thương của cha sao? Vẫn là tình thương của cha sao? Cô lựa chọn tin tưởng, đó là tình thương của cha, là tình thương sâu lắng của một người cha, không thể nào. . . . . . Không thể nào là loại ý tưởng mơ hồ trong đầu cô được, bởi vì bất kể như thế nào, đều thật sự làm cho người ta cảm thấy buồn nôn!
Cho nên khi Phong Thiên Dục lái xe từ gara đi ra, cô nhanh chóng chạy tới trước cổng chính, chắn trước mặt xe! Làm hại Phong Thiên Dục vội vàng phanh gấp lại!
“. . . . . . Thiến Hoa, em điên rồi sao? Nếu vừa rồi anh không phanh kịp, hiện tại em đã té ngã rồi!”
Kinh hồn! Hoàn toàn kinh hồn!
Còn kém mấy cm. . . . . . Mấy cm nữa liền đụng phải!
“Phong, dẫn em cùng đi đi. Đứa nhỏ ngất xỉu, em cũng rất lo lắng, nếu anh để cho em ngồi ở nhà chờ anh, em sẽ đứng ngồi không yên!”
Vẻ lo lắng trên mặt Diêm Thiến Hoa, cũng không lừa được người, từ lúc mở cửa kính xe Phong Thiên Dục nhìn cô, do dự mấy giây, sau đó lập tức mở cửa xe cho cô lên xe!
——————-
“Này, Hàn Bối Bối, em điên rồi sao? Đang truyền nước, em làm gì kích động từ trên giường leo xuống như vậy? Không thấy máu đều đã chảy ngược rồi hay sao? Em muốn chết à?”
“. . . . . .”
Bối Bối xác định điện thoại đã cúp, biểu tình lo lắng trên mặt lập tức được gỡ xuống, thay vào đó là một loại tái nhợt!
Đáng chết, hôm nay vậy mà cô quên mất. . . . . . Là ngày đại di mụ đến thăm. . . . . . Không, là đến trước 2 ngày, cô nhớ rõ là còn 2 ngày nữa mới tới!
Trước hết bởi vì không chuẩn bị, lại bởi vì hôm nay đi bộ rất nhiều, cho nên cuối cùng cơ thể cô không chống đỡ nổi trực tiếp ngất xỉu trên đường cái. . . . . .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...