“Được rồi, tôi ăn no, tôi đến thư phòng trước, Vương tẩu, mọi người tiếp tục ăn đi, tôi không coi mọi người là người hầu. Hơn nữa Thiến Hoa cũng không phải là người ngoài, cho nên không cần khách khí, không có gì!”
“. . . . . . Vâng, đúng vậy, thiếu gia!”
Vương tẩu cung kính gật đầu một cái, sau đó im lặng không lên tiếng tiếp tục ăn cơm!
Mặc dù Diêm Thiến Hoa còn chưa ăn xong, mặc dù có chút không cam tâm, hắn cứ như vậy chuẩn bị lên lầu, nhưng hiện tại không còn quan trọng nữa, bởi vì câu nói vừa rồi của hắn.
— Thiến Hoa cô cũng không phải là người ngoài!
A, không phải là người ngoài, đối với hắn mà nói, cô không phải là người ngoài có đúng hay không? Thật vui vẻ, thật sự rất vui vẻ đó!
Đám người làm trên bàn này, bây giờ nhìn lại, thật sự dường như cũng không chướng mắt nữa! Ngược lại, bây giờ nhìn có chút đáng yêu! Hơn nữa cảm giác ngon miệng cũng lập tức tăng nhiều lên!
Mà Phong Thiên Dục trong thư phòng, tâm tình lại không tốt như vậy.
Ngồi ở trước bàn đọc sách, xu hướng của thị trường chứng khoán, toàn bộ đều ở đây, nhưng hắn không có tâm tư nhìn, thật sự một chút tâm tử nhìn cũng không có!
Tiểu nha đầu đang ở đâu? Tiểu nha đầu đi nơi nào? Cô tự mình chạy đi hay sao? Hay là bởi vì. . . . . . Hay là bởi vì bị người bắt cóc rồi? Bởi vì thân phận của hắn? Hoặc thực sự chỉ bởi muốn thử dò xét hắn?
Oh, đáng chết! Hắn phiền não vò vò đầu của mình, phát hiện mình ở chỗ này càng nghĩ càng loạn, càng nghĩ càng làm cho bản thân sợ hãi!
Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét!
Hàn Bối Bối đáng ghét, vì sao mỗi lần tâm tình của hắn đều dễ dàng dao động vì cô.
Vì sao mỗi lần chỉ cần là chuyện của cô, hắn đều không có cách nào bình tĩnh được?!
Con gái. . . . . . Đúng, con gái! Là con gái của hắn a! Một người cha, dưới tình huống không thấy bóng dáng con gái của mình sẽ lo lắng đến mau giậm chân?
Nghĩ như vậy, tâm tình có thể bình tĩnh lại một chút xíu, tuy nhiên nó vẫn như cũ không thể chìm đến đáy, vẫn như cũ rối loạn đoán mò. . . . . .
Số liệu về thị trường chứng khoán đang không ngừng hiện ra trong máy tính, mà bên trong thư phòng yên tĩnh tới cực điểm, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng tim đập cùng với tiếng hô hấp của mình!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...