Học viện pháp thuật đã được thành lập từ những năm hòa bình đầu tiên khi hoàng đế Julius Caesar thiết lập liên bang. Trải qua mấy trăm năm, học viện đã có nhiều phân nhánh ở các tinh cầu khác. Tuy nhiên, nổi trội nhất vẫn là ở tinh cầu Olad. Là nơi đào tạo ra nhiều thế hệ pháp sư tài giỏi và đảm nhận nhiều chức vụ quan trọng trong bộ máy ở Liên Bang, học viện pháp thuật Olad được xem như là nơi bắt đầu đầu tiên cho các pháp sư trước khi chọn nơi ngành bộ muốn vào sau này. Đại đa số các pháp sư sẽ chọn đến học viện quân đội sau khi tốt nghiệp, số còn lại sẽ vào những lĩnh vực khác như nghiên cứu khoa học, kỹ thuật, nông nghiệp,…
Học viên ở đây thường sẽ học khoảng 3-4 năm. Trong 2 năm đầu tiên, họ sẽ trải qua các lớp học chuyên sâu về chú thuật và kỹ năng chiến đấu. Đến năm thứ 3 họ sẽ được đến Bolia để tìm tinh linh, kí khế ước, làm quen và phối hợp chiến đấu cùng nhau. Sang năm thứ 4 họ sẽ được điều phối đến các bộ ngành để thực tập tích lũy kinh nghiệm và tốt nghiệp. Không có quy định bắt buột các pháp sư phải tìm được tinh linh mới được tốt nghiệp, nhưng quy chuẩn tốt nghiệp của những người không có tinh linh thường cao hơn rất nhiều.
Khương Đồng tạm biệt ba mẹ đến học viện pháp thuật. Tư Thiết đã liên hệ với cậu và báo cậu hãy đến văn phòng của hiệu trưởng để nhận thông báo nhập học. Ngồi xe bay đến học viện, cảnh vật dần thay đổi cho đến khi xe bay dừng trước một tảng đá vô cùng to lớn được chạm khác dòng chữ “Học viện pháp thuật Olad”. Khương Đồng xuống xe bay, đứng trước tảng đá. Nơi này không có bất kì một cánh cổng hay hàng rào bảo vệ nào, tuy nhiên cậu vẫn cảm nhận được năng lượng kết giới vô cùng lớn bao quanh nơi này. Khương Đồng tiếp tục đi theo con đường được lót bằng hàng vạn viên sỏi nhỏ kéo dài phía xa. Phải đi bộ mất hơn 30 phút, Khương Đồng mới thấy những tòa nhà cổ kính nâu đỏ. Nghe nói nơi này được chia làm nhiều phân khu dành cho các học viên thuộc các hệ khác nhau. Nơi cậu vào học sẽ là hỏa hệ.
Đi đến tòa nhà cuối cùng, Khương Đồng đưa thiếp mời mà Tư Thiết đã gửi cho lễ tân và được mời đến văn phòng của hiệu trưởng. Bước vào căn phòng đầy ánh sáng, cậu nhìn thấy một người đàn ông tầm hơn 40 tuổi đang ngồi ở bàn. Ông mỉm cười và mời cậu ngồi xuống.
“Hẳn em là La Đồng, tôi đã nhận được thông tin về em từ thiếu gia Tư Thiết. Ta là An Viễn, hiệu trưởng của học viện này” – An Viễn giới thiệu
“Chào thầy”
“Từ quyết định của các vị trưởng lão, chúng ta đã quyết định để em học cùng các học viên năm 3 hỏa hệ. Em có vấn đề nào thắc mắc không?” – An Viễn có ấn tượng khá tốt với chàng trai này, ba của anh cũng đánh gia rất cao cậu ấy.
“Hiện tại thì không ạ” – Khương Đồng lễ phép trả lời. Dù đi “cửa sau”, nhưng cậu vẫn thấy được vị hiệu trưởng này không có thái độ quá khích với mình.
“Vậy được, ta sẽ nhờ thư kí hướng dẫn đưa em đến kí túc xá của học viện. Trong thời gian học tập ở đây, em có thể về nhà vào cuối tuần”
Khương Đồng gật đầu rồi đứng dậy rời khỏi phòng cùng thư kí của hiệu trưởng. Nhìn cậu pháp sư rời khỏi, An Viễn gọi điện cho ba mình là An Khiết để báo tin. Tuy không biết cậu học viên này đã làm điều gì mà được ba anh đánh giá cao, nhưng chỉ bằng buổi gặp ngắn hôm nay, anh cũng có thiện cảm với cậu.
Khương Đồng theo thư kí đến khu vực kí túc xá, cậu được phân ở phòng 711. Vì cậu là người vào giữa chừng nên rất khó để có thể ở cùng với những học viên hỏa hệ, phòng của cậu sẽ khá đa dạng pháp sư các hệ khác. Khương Đồng cảm thấy không vấn đề gì, đem hành lí để vào phòng trống duy nhất ở đây. Phòng kí túc xá sẽ có 4 phòng nhỏ để mọi học viên có không gian riêng tư để học tập và nghỉ ngơi. Bây giờ mọi người có lẽ đều đang ở trên lớp, cậu cũng không để chị thư kí chờ lâu, cậu ra khỏi phòng, khóa cửa rồi cùng chị ấy đến hỏa viện.
Quả nhiên là nguyên tố nóng nảy, chỉ mới đến cổng lớn mà Khương Đồng đã cảm nhận được nguyên tố hỏa ở nơi này rất mạnh. Lion nãy giờ vẫn còn đang ngủ trong kết giới cũng xuất hiện, ngó nghiêng mọi nơi. Chị thư kí nhìn tinh linh đang ôm cổ cậu cũng khen nhóc rất đáng yêu khiến Lion xấu hổ chui lại vào kết giới. Giáo sư quản lí hỏa viện là Bách Nhiên, một trong những pháp sư vô cùng tài giỏi của Liên Bang. Những tưởng những người tu luyện hệ hỏa sẽ vai hùm lưng gấu, giáo sư Bách Nhiên ngược lại giống một thư sinh trói gà không chặt. Nhìn gương mặt đẹp phi giới tính trước mặt, Khương Đồng có cảm giác người này chỉ bằng tuổi mình. Chị thư kí nhìn vẻ ngạc nhiên của cậu cũng cười loang cả mắt, chủ động giới thiệu cho Khương Đồng.
“La Đồng, đây là thầy Bách Nhiên, chủ quản Hỏa viện. Đừng nhìn người ta trẻ thế chứ cũng là ông chú hơn 30 tuổi rồi đó”
“Chào thầy, em là La Đồng” – Khương Đồng cuối đầu chào, không ngờ người này trẻ hơn so với tuổi.
“Chào em, tôi đã nhận được thông tin của em. Theo tôi, tôi dẫn em đến lớp làm quen mọi người” – Bách Nhiên không quan tâm lời chọc ghẹo của thư kí, dẫn Khương Đồng rời đi.
Dẫn Khương Đồng đến lớp năm 3, hiện lớp đang có một bài sử dụng chú thuật trong chiến đấu cự lí ngắn. Giáo viên đang xem đang học viên thực hành biến đổi các câu chú để khi bản thân sử dụng và so sánh với khi tinh linh sử dụng. Lớp này hiện đang có khoảng hơn 100 học viên, số lượng cũng được xem khá đông đảo trong các viện. Bách Nhiên chào giáo viên Lâm rồi bảo tất cả mọi người quay lại chỗ. Sau đó anh gọi Khương Đồng vào, giới thiệu với mọi người.
“Chào các em, chúng ta hôm nay có một học viên mới, cậu ấy là La Đồng. Vào được Hỏa viện đều là người có năng lực, tôi hy vọng các em có thể học hỏi lẫn nhau để ngày càng phát triển nhé” – Bách Nhiên nói rất nhẹ nhàng, nhưng các học viên ở đây lại lắng nghe khá nghiêm túc.
Khương Đồng chào tất cả mọi người, giới thiệu sơ về bản thân và tự tìm chỗ ngồi. Bách Nhiên nói chuyện một lúc với thầy giáo Lâm rồi cũng rời khỏi. Khương Đồng vừa ngồi vào ghế đã cảm nhận được một ánh mắt ác độc nhìn mình. Nhìn theo hướng ánh mắt đó, Khương Đồng bất chợt buồn cười vì gặp phải người quen, à không, là bại tướng của cậu, Chu Trình. Chu Trình cũng cực kì tức giận khi thấy cậu xuất hiện ở đây, việc bản thân hắn từng thua cậu cũng để lại nổi hận trong hắn. Món nợ này hắn nhất định phải tính.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...