Sau khi đến thành phố Oska nhờ ngồi xe của vợ chồng Y Tuyết. Cậu tạm biệt họ rồi hỏi đường đến nơi ở của ba mình, La Bác. Hiện ba cậu đã mua một căn nhà ở thành phố này, cậu quả thật bất ngờ vì ba của mình nhiều tiền hơn cậu tưởng. Ở một thành phố lớn phồn hoa như Oska mà có thể mua được nhà thật không dễ dàng. Khi đứng trước căn nhà hai tầng to lớn trước mặt, Khương Đồng lại một lần nữa nghi ngờ độ giàu có của ba mình. La Bác biết cậu đã tới, cũng cùng vợ ra đón con trai. Nhìn cậu đứng ngoài cổng không dám vào, nhìn chăm chăm vào ngôi nhà. La Bác cười ha hả rồi ôm đầu con trai kéo cậu vào nhà.
Bên trong ngôi nhà tiện nghi và hiện đại hơn rất nhiều so với ở tinh cầu Bolia. Là một người lần đầu tiên rời khỏi tinh cầu quê hương, Khương Đồng cảm thán khoa học phát triển vượt bậc như thế nào ở các tinh cầu khác. La Bác cũng khá ngạc nhiên nhìn sự thay đổi của con trai, trông cậu rắn rỏi và mạnh mẽ hơn rất nhiều kể từ lần cuối họ gặp nhau. Có lẽ cuộc gặp gỡ với vị thần của tinh linh đã mang lại điều gì đó cho cậu.
“Con không nghĩ là ba giàu như thế” – Khương Đồng nói ra thắc mắc của mình. Vì gia đình họ trước đây tuy rằng không quá nghèo khổ nhưng cũng không phải cao sang gì.
“Trước khi ta về ở ẩn, tốt xấu gì cũng là một thượng tướng đấy nhé!” – La Bác tự hào nói
La Bác lại hỏi cậu muốn làm gì tiếp theo, Khương Đồng cũng không giấu ba mình, cậu muốn vào học viện pháp thuật. Đó là nơi tụ họp của nhiều pháp sư, cậu có thể điều tra dần từ đây. La Bác cảm thấy cậu có thể tự mình quyết định được rồi nên cũng không ngăn cản thêm, tuy nhiên hiện vẫn chưa đến thời điểm tuyển sinh của học viên. Muốn vào đó lúc này là không dễ, La Bác cũng không muốn dùng thân phận trước đây của mình, cũng không muốn để gia đình ông biết ông đã quay lại đế đô tinh.
“Con dự định vào học viện bằng cách nào?” – La Bác hỏi
“Ba tháng trước có một nhóm pháp sư từ học viện đến rừng Bolia để tìm kiếm tinh linh. Con có quen biết một người trong đó, trông anh ta có vẻ là người rất có chức vụ. Con định thông qua anh ta giúp đỡ” – Khương Đồng trả lời ba mình
“Làm sao con chắc chắn anh ta có thể giúp con hả?” – La Bác hoài nghi
“Vị thần của tinh linh cho con máu của Ligan, con muốn dùng thứ này trao đổi” – Khương Đồng cũng không muốn ba cậu biết cậu đã chiến đấu với thú Ligan xém chút mất mạng nhỏ. Đành lấy Alivera làm lá chắn. La Bác cũng tin lời nói này của cậu vì Hera cũng nói rằng thần của chúng rất hùng mạnh.
Sắp xếp lại mọi thứ, Khương Đồng và gia đình cùng dùng bữa tối. Sau đó cậu về phòng nghỉ ngơi, trước khi ngủ còn gửi một tin nhắn cho người rất lâu rồi không gặp – Tư Thiết. Mặc kệ anh ta có phản hồi liền hay không thì bây giờ cũng phải tới gặp Ali trước. Tư Thiết đúng là đã liên hệ lại liền ngay lúc đó, nhưng Khương Đồng đã chìm vào giấc mộng đến đền thần. Không ai phản hồi anh ta cả.
Tại đền thần
Alivera đang làm trà từ sen vàng nghìn cánh, nhìn thấy Khương Đồng đang đi đến, tự nhiên ngồi xuống, cô pha cho cậu một tách trà thơm lừng. Khương Đồng rất thích loại trà này, không chỉ thơm, ngọt và còn mang đến một cảm giác rất thư thái. Cậu kể với Alivera về việc mình đã đến Olad, chuyện vô tình đã cứu Lucas và cả việc cậu muốn vào học viện pháp thuật. Alivera im lặng lắng nghe, rồi bảo cậu chờ một lại. Khương Đồng nhìn cô rời khỏi đền thần một lúc rồi quay lại với một lọ thủy tinh nhỏ đen tuyền.
“Mỗi ngày một viên, nó sẽ giúp cậu che dấu mùi và thần ấn. Các tinh linh bình thường có thể sẽ không nhận ra nhưng tinh linh thuần chủng sẽ cảm nhận được sức mạnh của tôi trên người cậu”
Khương Đồng cám ơn rồi nhận lấy, quả thật nếu được tinh linh “ưu ái” quá, cậu sẽ gặp khá nhiều rắc rối ở Olad. Nhìn cậu cất lọ thuốc vào không gian, Alivera nói tiếp
“Ở Olad có khá nhiều tinh linh thuần chủng. Tùy cơ ứng biến mà giúp họ nhé. Cám ơn cậu, Đồng Đồng. Nếu gặp khó khăn, hãy đến tìm tôi”
Khương Đồng đáp ứng, cậu rất muốn hỏi Alivera về tình cảm của mình, nhưng lời đến miệng lại thôi, cậu rời khỏi đền thần với một chút tiếc nuối nhưng lại nhiều hơn là vui vẻ. Ít nhất, Alivera cũng không tránh mặt cậu, bọn họ vẫn còn mối liên kết với nhau.
Tỉnh dậy sau giấc mộng, Khương Đồng cảm thấy cơ thể rất thoải mái. Cậu kiểm tra thiết bị liên lạc, thấy rất nhiều cuộc gọi và tin nhắn của Tư Thiết. Khương Đồng không vội liên lạc lại, cậu cùng gia đình ăn sáng rồi báo với ba mình sẽ ra ngoài và tối muộn mới về, cậu sẽ ăn ở bên ngoài cùng bạn. Tuy La Bác khá lo lắng vì con trai lần đầu đến Olad nhưng ông cũng tin con trai mình là một người thông minh và mạnh mẽ, vả lại, ông cũng có chuyện cần làm.
Khương Đồng dành cả buổi sáng đi dạo khắp thành phố Oska. Nơi này là thành phố của pháp sư, những cửa hàng chuyên bán vật dụng phục vụ cho pháp sư mở rất nhiều. Khương Đồng đi vào một tiệm thuốc tên là “Y quán Sanka” – nơi này bán rất nhiều loại thảo dược khác nhau, cũng thu mua thảo dược từ nhiều nơi khác. Chồng của chị Y Tuyết là Bá Tu cũng vận chuyển cho cửa hàng này. Hôm qua anh cũng có giới thiệu Khương Đồng bán thảo dược ở nơi này để được giá tốt hơn. Tuy nhiên, Y quán Sanka lại khắt khe trong việc kiểm định chất lượng của thảo dược, nên anh ấy cũng dặn cậu đặc biệt chú ý.
Khương Đồng dự định vào y quán, không ngờ có một bàn tay vươn ra trước mặt ngăn cản cậu lại
“Lâu rồi không gặp, La Đồng!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...