“Xích Lam thú? Đây không phải là loài thú cổ trong truyền thuyết đã biến mất rồi sao?” – Khương Đồng ngạc nhiên hỏi lại
“Là nó, cũng không hẳn là biến mất, chúng chỉ đang sống ở nơi khác mà thôi” – Alivera cười cười trả lời
“Tại sao lại đưa thứ này cho tôi ạ?” – Khương Đồng hỏi mục đích của Alivera
“Đồng Đồng muốn lấy máu của Ligan không phải sao! Dưới cổ của Ligan có một chiếc vảy ngược, cắm chiếc răng này vào đó, máu của Ligan sẽ được hút vào chiếc răng” – Alivera giải thích
“Tôi còn tưởng rằng sẽ không có thứ gì có thể đâm qua lớp vảy dày béo của bọn chúng” – Khương Đồng xấu hổ gãi cằm khi thấy cô gọi mình là Đồng Đồng. Cậu cầm chiếc răng lên xem. Nó trơn nhẵn và có cảm giác lành lạnh
“Ta có niệm một chú thuật lên chiếc răng này, chỉ cần đâm đúng vị trí, chiếc răng sẽ ghim được vào da thịt của Ligan và lấy máu”
Khương Đồng cảm thấy Alivera rất hiểu những gì cậu đang muốn làm. Chỉ mới nghĩ mà tối nay cậu đã gặp được rồi. Phải chăng Ngài ấy giúp cậu vì cũng muốn cậu giúp Ngài ấy tìm một nửa trái tim còn lại. Nhìn vị thần trước mặt, Khương Đồng nghĩ vẫn nên thẳng thắng thì hơn
“Ngài muốn tôi giúp Ngài tìm một nửa trái tim còn lại đúng không?”
“Ừm… nó vốn là của ta, để khôi phục toàn bộ sức mạnh của mình, ta cần phải lấy nó về” – Alivera thừa nhận
“Ngài vẫn còn hận con người sao? Fiffy nói với tôi rằng Ngài bị con người phản bội nên mới mãi ngủ quên” – khi nói điều này, Khương Đồng cũng rất sợ sẽ khơi gợi nổi đau cũng Alivera.
“Ta cũng không phải là một vị thần không phân rõ trắng đen, ta cũng biết các tinh linh đã chịu những điều gì trong lúc ta chìm vào giấc ngủ, vì vậy ta muốn lấy lại sức mạnh của mình để bảo vệ chúng, Đồng Đồng sẽ giúp ta chứ?” – Khương Đồng không cảm nhận được oán hận nào của vị thần này cả. Tinh linh thuần chủng đang bị đe dọa cũng là sự thật. Quả thật không có lí do gì để cậu từ chối.
“Tôi sẽ giúp Ngài, tuy nhiên, vì sao Ngài lại chọn tôi?” – Khương Đồng muốn xác định lại điều này. Nếu như cần sự giúp đỡ từ con người, cậu chắc chắn ngoài kia có rất nhiều người mạnh hơn cậu.
“…” Alivera nhìn người trước mặt, đôi mắt sâu thẳm đầy ấp những nổi buồn và khát vọng. Khương Đồng không hiểu cảm xúc của Alivera lúc này, vì sao đột nhiên lại buồn như thế.
“Có hai lí do mà ta chọn cậu, một là vì cậu là pháp sư không gian hệ, một hệ đặc biệt liên quan đến sức mạnh của ta. Hai là vì cha của cậu là Khương Nhân” – Alivera thu hồi cảm xúc trong mắt, thư thả giải thích với Khương Đồng.
“Ngài biết cha tôi sao?” – Khương Đồng biết rằng vị thần này đã ngủ sâu mấy trăm năm, bằng cách nào có thể biết được cha mình chứ
“Cha cậu cũng là một pháp sư không gian hệ, tinh linh cùng đồng hành với ông ấy lúc đó là một phần thần thức của ta, cũng là một phần trái tim của ta. Ta tin tưởng Khương Nhân, cũng tin tưởng con trai của ông ấy. Cậu sẽ không phản bội ta” - Đôi mắt của Alivera cho thấy cô không hề do dự chút nào khi nói điều này.
Khương Đồng tỉnh dậy khỏi giấc mộng. Cậu vẫn cảm giác Alivera chưa nói hết sự thật, nhưng những điều Ngài ấy nói cũng không hẳn là nói dối. Alivera cũng nói nếu muốn gặp Ngài ấy, chỉ cần nói ra mong muốn trước khi đi ngủ, giấc mơ sẽ là cánh cửa đưa cậu đến đền thần. Khương Đồng thấy tay mình đang ôm chiếc hộp đựng răng của Xích Lam thú, đứng dậy đi vệ sinh cá nhân. Hôm nay cậu phải đến gặp Tư Thiết trước khi anh ta trở về Olad.
Tại một quán trọ ở thị trấn, Tư Thiết khá bất ngờ khi nhìn thấy chàng trai hôm đó đến đây tìm mình. Thấy cậu đi một mình, có lẽ đã để khế ước tinh linh ở kết giới. Anh mời cậu vào uống trà, mỉm cười hỏi.
“Tôi không nghĩ cậu sẽ đến đây tìm tôi đấy, La Đồng! Có việc gì sao”
“Tôi muốn hỏi một chút, nếu muốn vào học viện ma pháp, có cần chuẩn bị gì không?” – Khương Đồng vào thẳng vấn đề
“Học viện ma pháp tuyển sinh 3 năm một lần, mỗi lần tuyển chọn sẽ chia làm hai bài thi, lý thuyết và thực hành. Tôi thấy cả hai cậu đều mạnh, chắc sẽ đậu thôi. Tuy nhiên cũng phải một năm nữa mới đến kì tuyển sinh tiếp theo” – Tư Triết tiếc nuối. Thực ra để cậu trực tiếp vào thẳng học viện không phải quá khó, nhưng e là sẽ không tốt đến danh tiếng của cậu và anh. Dù sao hiện tại quyền lực của hoàng gia cũng không còn như trước nữa. Sau cái chết của Nguyên Soái Khương Nhân, mọi thứ đã có nhiều sự thay đổi.
“Nếu tôi có thể làm được điều gì đó đặc biệt, có thể đặc cách không? Ví dụ như …. Lấy được máu của Ligan!” – Khương Đồng quả quyết nói ra khúc mắc của mình.
Tư Thiết đứng bật dậy, chiếc ghế anh đang ngồi cũng bật ra đằng sau. Anh không chắc những gì cậu trai trẻ này vừa nói ra miệng. Cho dù là pháp sư cao cấp, cũng chưa chắc có thể động đến Ligan, chứ đừng nói một pháp sư mới vừa kí khế ước như cậu ấy. Nhưng suy nghĩ lại thì ở đây là Bolia, nhìn sự tin tưởng của tinh linh ngày hôm đó với cậu ấy, cũng không phải là không thể.
“Nếu cậu có thể lấy được máu của Ligan, tôi sẽ có cách để cậu vào học viện pháp thuật” – Tư Thiết trả lời như đinh đóng cột.
“Tôi có thể hỏi tinh linh thuần chủng nào bị thương không?” – Khương Đồng tin chắc nhiệm vụ lấy máu của Ligan hẳn phải xuất phát từ quý tộc, bởi rất hiếm người bình thường có được tinh linh thuần chủng.
“Tôi cũng không rõ lắm, tin tức tôi có được cũng chỉ biết đó là một tinh linh hệ lôi thôi” – Tư Thiết chưa thể tin 100% vào cậu trai này. Tinh linh hệ lôi ở Liên Bang tuy ít người có nhưng cũng phải đến hơn 100 người. Anh chưa muốn tiết lộ bí mật tinh linh đang cần được cứu là Osha của hoàng tộc. Khi có được máu của Ligan trong tay, anh sẽ không ngại nói với cậu sự thật về bản thân mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...