Người Đi Tìm Hạnh Phúc (Tình Tay Ba)
Tối dậy, đầu vẫn còn hơi đinh đinh một tý, mẹ gọi dậy ăn cơm. " Đúng là bữa cơm có đủ thành viên trong ra đình thật ấm cúng mà lâu nay con người ta thường bị công việc làm cho đầu bù tóc dối để rồi những bữa cơm ấy ít dần đi thay cho những bữa cơm qua loa vội vàng để tiếp tục làm việc. Những bữa cơm đầy đủ mọi người trong gia đình thật đáng quý biết bao. (Nếu ai còn có cơ hội để ăn cơm cùng gia đình thì hãy chân trọng).
Ăn xong cơm một lúc, sau khi giửa bát xong tôi xin phép bố mẹ rồi phóng xe đi chơi như lúc chiều đã hẹn.
[Ở nhà ngoan không ? P/s: ở ngoài có làm vương làm tướng gì không biết, nhưng đã về nhà là phải kính trên nhường dưới]…
Tôi đứng ở đầu ngõ một lúc rồi nhắn tin cho thằng nam bảo đi rồi nó lao ra hai thẳng cùng phóng, tôi thì có nhiệm vụ đón em còn thằng nam thì đón phương nấm.
Lúc đến ngõ nhà em, hai thằng đứng dậy gọi em ra thì mãi mới thấy em lon ton từ trong ngõ chạy ra. Khiếp thật, đại học mà cư như trẻ con ý. Em chạy qua chỗ quán nước thì bị mấy thằng ọi con nào chêu cho đỏ hết cả mặt. Tôi đứng ngoài lúc ấy cũng kay, bình thường tôi cũng hiền lắm nhưng để bọn nó chêu em thì không có được. Điên lên, cũng cầm cái mũ bảo hiểm trên tay lao vào quán, ới thằng nam nữa rồi tôi đi vào trước.
- Thẳng nào vừa chêu người yêu tao đấy, ra đay!
***
Thì tự dưng thằng nam cản lại rồi lườm bọn kia, thằng vừa chêu em đứng dậy xin lỗi rối rít. Hóa ra toàn đệ thằng nam, dm không phải đệ mày là tao yêu chúng nó rồi đấy. (Nói thì oai vậy thôi chứ, hôm nay bọn chêu em thôi chứ bình thường đánh nhau thì tôi lao ra sau ý, hôm nay cứng thật).
Xin lỗi xong đâu đấy, quay ra hai thằng tôi uống vài chén với bọn nó. Em lại lườm lườm, chắc lúc ấy ghét tôi lắm vừa định đánh nhau đã quay ra ngồi uống rượu ốc. Ngồi một lúc tôi và Nam cũng đứng dậy ,tôi và em cầm đồ nghề hộ thằng nam đi ra trước nó đón phương xong ra sau.
(Khỏi phải đoán trong đấy có 1 đàn, 1 hộp quà nhỏ và một bó hoa) tôi và em cứ vừa đi vừa cười! 30 phút sau, chắc phương nấm vừa giửa bát xong thì hai đứa nó ra, em về phe phương nấm còn tôi về phe nam. Nhưng thi thoảng tôi và em lại nháy mắt chêu vì cái tội tôi bầy têu... =]]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...