Người Đẹp Thượng Vị


Gần tới lúc cao trào, cô ấn ngón tay vào bên trong lỗ nhỏ, chân cũng khép chặt lại, cứ như vậy, cô kẹp lấy ngón tay của mình vừa thỏa mãn vừa run rẩy, hoa tâm phun nước bị chặn ở bên trong, sau khi ngón tay cô thả lỏng, dòng nước bên trong cũng chảy ra, tiếp tục dùng nó để đạt được khoải cảm lần nữa.


Mỗi lần gặp ác mộng, tự an ủi là phương pháp tốt nhất, sau khi thỏa mãn sẽ cảm thấy rất thoải mái, thậm chí Thẩm Đông Chí còn cảm thấy rất kí©ɧ tɧí©ɧ, cô cởi váy ngủ, để cơ thể trần trụi đi vào phòng tắm tắm rửa lần thứ ba.


Màn biểu diễn kí©ɧ tìиɧ này kết thúc một lúc lâu nhưng hai người đàn ông vẫn im lặng, nguyên nhân không khó đoán.


Hai người đàn ông có sinh lý bình thường cùng nhau ngồi xem một cô gái xinh đẹp tự an ủi, chỉ e trong lòng đều nghĩ cùng một chuyện.


—— Thay ngón tay của cô bằng cự vật của mình, muốn xem cô có thể chảy ra nhiều nước hơn không.


Nhưng hiển nhiên bây giờ không phải là thời điểm để nghĩ đến việc này.


"Tôi về với Gia Gia.


"

Triệu Đình Kiệt cất bước rời đi, Thịnh Hoài Tuyên ở lại thêm một lát.


Tắm rửa xong đi ra, Thẩm Đông Chí mở cửa sổ đốt điếu thuốc vừa rồi, thật ra cô không phải là một người hay hút thuốc, một gói thuốc giành cho phụ nữ để đó cũng sẽ không vơi đi một điếu, nhưng bây giờ làn khói mang theo hương bạc hà nhàn nhạt này lại khiến cô có cảm giác rất thư thả.


Gió đêm mát lạnh thổi tung mái tóc cô, cô sặc khói ho khan hai tiếng, Thịnh Hoài Tuyên vẫn một mực nhìn cô, cho đến khi cô lên giường đi ngủ lần nữa anh mới mở cửa rời đi.


Trong lúc mơ mơ màng màng, Triệu Gia cảm giác có một người đàn ông ôm lấy cô.

Triệu Đình Kiệt hôn lên tóc cô, bàn tay khẽ vuốt ve cơ thể cô.


“ Gia Gia.

.




Triệu Gia không nói gì, thần kinh của cô không nhạy bén lắm, một khi đã ngủ sẽ rất khó tỉnh lại.


Cuối cùng Triệu Đình Kiệt cũng không làm gì cô, mà đến phòng tắm thủ da^m, trong khoảnh khắc nào đó, đột nhiên trong đầu anh hiện lên dáng vẻ thỏa mãn của Thẩm Đông Chí.


Tìm một người nhân viên vệ sinh không có bối cảnh như vậy cũng rất dễ dàng, Triệu Đình Kiệt rất nhanh đã cầm tư liệu của người phụ nữ đó tới cho Thịnh Hoài Tuyên, nhưng mà kết quả lại khiến Thịnh Hoài Tuyên thất vọng.


Người phụ nữ này không có hộ khẩu.


Theo như lời của người quản lý, người phụ nữ này đi xin việc, lại không mang theo thẻ căn cước, lại liều mạng giả bộ đáng thương, nói cho một phần cơm ăn là được, quản lý nhìn bà tuổi đã cao tóc lại bạc phơ, coi như tích đức, để bà làm nhân viên vệ sinh.


Thật ra suy nghĩ của người phụ nữ kia rất đơn giản, lúc bà ra tù đã 52 tuổi, lại biết từ những người bạn sau khi ra tù không kiếm được việc làm nên dứt khoát ném luôn thẻ căn cước, mặt dày mày dạn tại tới trung tâm khu nghỉ dưỡng Thanh Hà để xin làm nhân viên vệ sinh.

Nơi này bao ăn bao ở, thỉnh thoảng còn có người có lòng tốt như Thẩm Đông Chí lâu lâu cho 100 tệ, người phụ nữ này chỗ nào cũng chịu đi, cho nên tự cho mình chính là sổ hộ khẩu, trong ngục giam rèn luyện ra được tâm tính, quản lý nói hết lời hỏi vài ngày vẫn không nói ra.


Điều tra thất bại, lại thêm Triệu Đình Kiệt bởi vì Triệu Gia đến mà buông thả khá nhiều, cả ngày đều nói là phải về chăm sóc tâm can tiểu bảo bối của anh ta, Thịnh Hoài Tuyên chỉ có thể thả lỏng điều tra về thân thế của Thẩm Đông Chí, bởi vì trước mắt có chuyện quan trọng hơn đang chờ anh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui