Người Đẹp Thượng Vị


*

Triệu Đình Kiệt câu cá rất giỏi, 7 giờ tối, sau khi ăn xong bữa tối được anh ta tài trợ cá do chính mình câu được, Thẩm Đông Chí trở về phòng của mình tắm rửa sạch sẽ, sấy khô tóc, cô mặc một chiếc váy hai dây dài đến mắc cá chân được may bằng sợi bông màu trắng, nhìn rất đơn thuần.

Nếu như muốn tiếp cận, thì sẽ phải khiến anh vui lòng, cô không còn cách nào phải trực tiếp đến hỏi Thịnh Hoài Tuyên, phải thăm dò những người xung quanh anh.


Vì trước mắt Tần Sâm là người nắm quyền, mà Tần Sâm lại đang độc thân khiến cho nhiều người phụ nữ ảo tưởng sẽ lấy được sự chú ý của anh ta.


Những người phụ nữ ở chung với Tần Sâm đều đeo những loại trang sức nhã nhặn, nhưng Thẩm Đông Chí không phải loại người bức thiết phải trang điểm trước khi lên sân khấu cho nên cô dứt khoát không trang điểm, dù sao hiện tại vẻ ngoài của cô cũng đủ tiêu chuẩn rồi.


Sau khi vóc nước lên để lau đi màu son môi nhàn nhạt, Thẩm Đông Chí đứng dậy đi xuống lầu, lầu nhỏ này nằm trong một tòa nhà ba tầng màu trắng theo phong cách Mỹ, ngay chỗ ngồi kế bên cầu thang có một bà lão mặc trang phục của nhân viên dọn vệ sinh, rất gầy, vừa nhìn thấy Thẩm Đông Chí đã nhanh chóng nhường đường.

Một người từ 10 tuổi đến khi trưởng thành sẽ có sự thay đổi ngoại hình rõ rệt, nhưng từ 40 tuổi đến 58 tuổi lại không.



Thẩm Đông Chí vừa liếc mắt đã nhận ra bà lão ấy.


Năm đó lúc còn ở trong ngục giam, người phụ nữ này ngay phòng bên cạnh mẹ cô, lúc nào cũng nói với người quản ngục để lại đồ ăn cho bà , hiện tại tro cốt của bà đang được để ở núi Đường Đại nhưng bà lão này hãy còn đứng cùng một ví trí với cô.


Tuy rằng hiện tại đã ra tù làm lại cuộc đời một lần nữa, nhưng thành kiến của xã hội đối với tù nhân vẫn không bớt một chút nào, có lẽ nhân viên vệ sinh là một công việc tốt nhất đối với bà ấy hiện tại.


Khống chế cảm xúc là tố chất thứ nhất của một kẻ lừa đảo, cho nên Thẩm Đông Chí không có biểu hiện gì, cô ung dung đi xuống bậc thang, nhưng chưa đi được hai bước thì đã quay trở lại.

Cô đi tới trước mặt người phụ nữ kia, mở bóp tiền lấy ra 1000 tệ đưa cho bà ấy.


"Tôi ở phòng 306, bà đi sang tiệm bên kia mua giúp tôi một gói thuốc lá, là cái loại có bao thuốc màu xanh lá ở bên trên có chữ nước ngoài, mua xong đặt ở phòng của tôi, nhớ kỹ, tôi không muốn người khác biết, số tiền còn lại thì bà cứ giữ.

"


—— Thẩm Đông Chí được nuôi 5 năm trong tù, sau đó lại ở tù thêm hai năm nữa, biết rất rõ suy nghĩ trong lòng của những người đồng cảnh ngộ, cô không muốn để người khác biết chỉ vì muốn bà ấy yên tâm nhận tiền.


Quả nhiên, người phụ nữ kia cười lộ rõ nếp nhăn, còn chùi tay lên người rồi mới lấy tiền.


"Cô yên tâm, tôi cam đoan sẽ không để người khác biết.

"

Thẩm Đông Chí gật đầu, sau đó cất ví tiền đi ra ngoài, mục đích của cô là đến bãi cỏ ở phía Nam, Triệu Đình Kiệt và Thịnh Hoài Tuyên đang đánh golf vào chiều tối.

Lúc đi tới bãi cỏ mênh mông bạt ngàn, Thẩm Đông Chí đã nhìn thấy ba bóng dáng ở phía xa xa.


Áo màu trắng là Thịnh Hoài Tuyên, áo màu xám chính là Triệu Đình Kiệt, còn áo màu vàng nhạt! Thẩm Đông Chí không biết.


Cô tới gần quan sát, thì ra là một cô gái trẻ tuổi, ước chừng mười tám mười chín tuổi, mặc một cái áo polo màu vàng nhạt, cùng một cái quần đùi màu trắng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui