Về việc này Triệu Đình Kiệt cũng không hoang mang, từ bộ phận đánh giá giá trị doanh nghiệp đến sự bùng bổ của ngành khoa học kỹ thuật thì tư tưởng trung tâm là nhất.
Hoài Hưng có triển vọng rất tốt, lại không phải kẻ ngốc dễ mắc lừa.
Giám đốc Ngụy ở bàn đối diện cũng không tỏ vẻ yếu thế: “Chủ tịch Triệu, lúc anh liên hệ chúng tôi cũng đã lộ rõ số tiền đầu tư rồi, cho nên hôm nay chúng tôi tới đây với 100% thành ý, nhưng suy xét đến thị trường khoa học kỹ thuật hiện nay đang trở nên bão hòa thì đây chính là mức giá lớn nhất chúng tôi có thể đưa ra.
”
Hai bên kiên trì cố chấp cho nên bầu không khí trong phòng họp lập tức rơi vào im lặng, Thẩm Đông Chí lặng lẽ nghịch cây bút máy trong tay, âm thầm tiêu hóa đoạn hội thoại xuất sắc vừa rồi.
Bởi vì hội nghị đề cập đến tình huống hoạt động của Hoài Hưng cho nên không được phép sử dụng điện thoại di động và các thiết bị điện tử khác, nhưng điều họ không biết chính là trong đùi của Thẩm Đông Chí có buộc một cái máy nghe lén nho nhỏ, hiện giờ Hàn Thành đang ngồi trong văn phòng ở Thành Dương lắng nghe hội nghị này.
Cuối cùng khi đã gõ khoảng trăm lần lên mặt bàn thì Thẩm Đông Chí nghe được giọng của anh.
“Nói với Khoa Cự, bọn họ cần đặt trước 6% nhóm tùy chọn.
”
—— Nhóm tùy chọn, tức là vốn chủ sở hữu được công ty dành cho các quản lý cấp cao, như vậy quản lý cấp cao của Hoài Hưng có thể mua được cổ phần Hoài Hưng với giá thấp, đây cũng là một cách thu hút và giữ chân nhân tài.
“Tổng giám đốc Ngụy, chúng tôi có thể chấp nhận mức giá mà bên chị đã đề cập, nhưng sẽ điều chỉnh cổ phần tương ứng là 21% cho phù hợp hơn.
Chị cũng biết Hoài Hưng là một công ty khoa học kỹ thuật, hiện giờ rất khó tìm được nhân tài công nghệ cấp cao, chúng ta cần giữ lại một bộ phận quản lý cấp cao, hơn nữa sau khi góp vốn thì Hoài Hưng sẽ tiến thêm một bước mở rộng quy mô, sẽ có nhân sự quản lý mới, vì sự đổi mới của xí nghiệp nên hy vọng quý công ty có thể hiểu cho chúng tôi.
”
“Vị này chính là cô Lâm đúng không, tôi đã nghe nói về ngân hàng đầu tư AST, hôm nay được gặp quả nhiên khí độ bất phàm, nhưng nếu cô đã biết ảnh hưởng của nhóm tùy chọn trong việc đầu tư không nhỏ, chắc cũng biết các công ty thường sẽ giữ lại nhóm tùy chọn trước khi cấp vốn.
Chúng tôi là nhà đầu tư, không thể dùng nhóm tùy chọn để đánh cược.
”
Thẩm Đông Chí cười: “Tổng giám đốc Ngụy, chị nói sai rồi, phần lớn các nhà đầu tư đều yêu cầu công ty đặt trước, nhưng nếu chị đã có thiện chí hợp tác thì sau này chúng ta chính là người một nhà, nên cùng chia sẻ trách nhiệm gánh vác công ty, hà tất lại phải phân biệt rạch ròi như vậy?”
Thẩm Đông Chí nói chuyện cực kỳ chặt chẽ không có lỗ hổng, sắc mặt của tổng giám đốc Ngụy không hề tốt, chẳng qua đàm phán chính là như vậy, đâu phải là tới cửa mừng thọ người ta đâu.
Trong phòng lại chìm vào im lặng một lát.
“Tổng giám đốc Ngụy, Hoài Hưng đồng ý thêm 1%, 9 tỷ, 22% cổ phần, và nhóm tùy chọn sẽ do Hoài Hưng một mình gánh vác.
”
Trong vòng đàm phán đầu tiên về việc niêm yết công ty con, chủ tịch tập đoàn đã có thể ra mặt trong suốt quá trình đã là rất nể mặt Khoa Cự, hiện giờ Thịnh Hoài Tuyên mở miệng, tổng giám đốc Ngụy cũng không dám nói thêm gì, chỉ nói mình cần trở về để thương lượng lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...