“Cô Lâm, Triệu mỗ đã nghe danh ngân hàng đầu tư AST từ lâu, hôm nay mời cô Lâm đến đây với hy vọng cô Lâm có thể cùng với tôi và Thụy Lâm phụ trách dự án này.
”
Cùng nhau? Nói cách khác bọn họ chướng mắt Hàn Thành nhưng lại coi trọng cô?
Có chút thú vị.
Thẩm Đông Chí vẫn im lặng, Triệu Đình Kiệt cũng chẳng bị ảnh hưởng chút nào, thậm chí ý cười trên mặt còn nhiều hơn.
“Cô Lâm, không lừa cô, sau khi Hoài Hưng đưa ra thị trường ở trong nước đã có kế hoạch ra mắt thị trường ở nước ngoài, nghe nói cha của cô rất có kinh nghiệm với thị trường nước Mỹ cho nên muốn mời cô tới tham gia hợp tác lần này, sau khi chúng ta cùng hoàn thành đưa ra thị trường trong nước thì sẽ tiến quân ra thị trường quốc tế.
”
Cái này thì Thẩm Đông Chí lại nghe hiểu, Hoài Sâm muốn kiếm hai phần tiền.
“Cảm ơn ý tốt của tổng giám đốc Thịnh và chủ tịch Triệu, chuyện này tôi cần suy nghĩ một chút.
”
“Tất nhiên, cô Lâm có thể liên hệ với chúng tôi bất cứ khi nào nếu cô muốn.
”
Thẩm Đông Chí gật đầu, lại đứng dậy bắt tay lần lượt với hại người, lúc nắm tay với Thịnh Hoài Tuyên thì nhiều hơn một giây, ánh mắt Thịnh Hoài Tuyên hơi trầm xuống, Thẩm Đông Chí cong môi cười.
Tiễn Thẩm Đông Chí đi rồi, Triệu Đình Kiệt cầm lấy ly cà phê ở trên bàn, nhớ lại ánh mắt ban nãy của Thẩm Đông Chí, giọng điệu thả lỏng hơn rất nhiều.
“Này, người đẹp vừa nãy coi trọng cậu đúng không?”
Thịnh Hoài Tuyên không nói gì, chỉ đứng ở cửa sổ sát đất trước nhìn xuống dưới lầu, ở đó thân ảnh của Thẩm Đông Chí đã biến thành một chấm đen nhỏ, Triệu Đình Kiệt buông cái ly xuống đút tay vào túi quần đi đến đứng bên cạnh Thịnh Hoài Tuyên, cả người đã không còn sự thả lỏng, thay vào đó là sự tìm tòi nghiên cứu.
“Cậu nói xem, cô ấy là thật sao?”
Thịnh Hoài Tuyên im lặng, có phải hay không chỉ cần thử một lần không phải sẽ biết sao.
“Lần sau gặp mặt thì tới nhà hàng Italy.
”
*
Rời khỏi Hoài Sâm, Thẩm Đông Chí lập tức đi tới Thành Dương, Hàn Thành đang ở văn phòng làm việc, vừa ngẩng đầu đã thấy Thẩm Đông Chí nghiêng đầu dựa vào cửa nhìn mình.
“Lại đây.
”
Kéo Thẩm Đông Chí vào trong lòng ngồi lên đùi mình, tâm trạng Hàn Thành khá hơn nhiều, Thẩm Đông Chí cũng không thừa nước đu.
c thả câu, nói toàn bộ chuyện Triệu Đình Kiệt và Thịnh Hoài Tuyên tìm cô cho Hàn Thành nghe, Hàn Thành vừa nghe vừa vuốt ve eo Thẩm Đông Chí, suy nghĩ một lúc lâu.
“Đồng ý với anh ta.
”
“Được.
”
Thẩm Đông Chí trả lời không chút suy nghĩ, Hàn Thành là ông chủ cho nên tất nhiên người quyết định sẽ là anh, nhưng mà! cô có một nghi vấn.
“Hàn Thành, sao tôi cứ cảm thấy Hoài Sâm có vấn đề nhỉ?”
Hàn Thành nhướng mày, bàn tay lẻn vào làn váy của Thẩm Đông Chí, xoa bóp mông cô, bình thản hỏi: “Em thấy sao?”
“Anh xem, anh ta muốn niêm yết trên thị trường cả hai , dù có góp vốn nhiều nhưng đầu tư vào cũng nhiều, một Hoài Hưng, sao phải cần nhiều tiền thế? Cho nên vừa rồi ở trên đường tôi vẫn luôn suy nghĩ những gì anh nói với tôi lúc đến đây.
”
“Nói cái gì?” Bàn tay anh từ cánh mông di chuyển tới khe mông, hơi tiến vào trong, trong lòng bàn tay tràn đầy dịch mật.
Bàn tay nóng rực xoa nắn tiểu huyệt cách lớp quầи ɭót, cơ thể Thẩm Đông Chí mềm nhũn, hạ thân cũng bắt đầu ướt át.
“Lần trước trong lần niêm yết ra thị trường tôi đã nói chỉ có quỷ nghèo mới cần đưa ra thị trường.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...