Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 732 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
CÔ KHÔNG MANG HỌ ÔN, TỐT NHẤT ĐỪNG CÓ XEN MỒM VÀO!
Trang Nhân chế giễu Ôn Tranh.
Bà ta nói rồi cũng nâng khuỷu tay, cong ngón tay thành Lan Hoa Chỉ rít một hơi thuốc, dáng vẻ đó lộ ra một loại tùy tiện phong trần.
Nghiên Thời Thất nghe thấy vậy thì sắc mặt sa sầm xuống.
Cô không thích bà ta nói móc Ôn Tranh cho nên lên tiếng châm chọc: “Bà Trang, bà cho rằng mình thương yêu Ôn Tri Diên là chuyện hãnh diện, đáng khoe khoang sao? Nếu không thì Tranh Tranh cần gì phải thẹn quá thành giận?”
Trang Nhân bị ánh mắt giễu cợt của Nghiên Thời Thất châm chọc, hơi sợ sệt liếc qua Tần Bách Duật nhưng vẫn cắn răng nhỏ giọng nói, “Nghiên Thời Thất, ở đây không có chỗ cho cô nói chuyện! Đây là chuyện của nhà họ Ôn, cô không mang họ Ôn thì tốt nhất đừng có xen mồm vào!”
Bà ta mới vừa dứt lời, ánh mắt của người đàn ông bên cạnh Nghiên Thời Thất đã chợt trở nên âm u lạnh lẽo.
Anh hơi ngước mắt lên nhìn bà ta, khiến bà ta phải rùng mình.
“Ồ!” Nghiên Thời Thất nghe thấy vậy thì không những không giận mà còn cười.
Cô bắt tréo hai chân lại tựa người lên ghế xô pha, gằn từng chữ, “Vậy bà Trang cũng đâu có mang họ Ôn, thậm chí còn không biết liêm sỉ ngoại tình với người khác.
Bà thấy, nếu như bị nhà họ Ôn biết thì còn có thể để bà ngồi đây tráo trở nữa không?”
Trang Nhân không lên tiếng nhưng sắc mặt rất xấu.
Bà ta hút thuốc liên tục, như đang định dùng thứ này để che giấu nỗi lo lắng và bất an trong lòng vậy.
Bầu không khí trong phòng lúc này chợt căng cứng lại.
Trang Nhân hút xong một điếu thuốc, rồi sau đó cầm hộp thuốc lá trên tay vịn ghế xô pha lên, như là định rút thêm một điếu nữa.
Nhưng bỗng nhiên có một bàn tay thò tới trước mặt bà ta, là Ôn Tranh.
Đáy mắt Trang Nhân chợt lộ vẻ vui mừng, dò hỏi: “Cô muốn hút?”
“Trông thím Hai hút sung sướng như vậy, nếu không ngại cũng cho tôi một điếu đi?!” Vẻ mặt Ôn Tranh rất kì lạ.
Rõ ràng điếu thuốc cô đang cầm trên tay vẫn chưa cháy hết nhưng lại chủ động xin thuốc của Trang Nhân.
Trang Nhân thấy vậy liền nhìn lướt qua những người khác, rồi dứt khoát rút một điếu trong gói thuốc ra đưa cho Ôn Tranh, còn tự mình giới thiệu: “Đây là do bạn tôi mang từ nước ngoài về, vị cay nồng nhưng sẽ không quá hắc, cô thử xem!”
Ôn Tranh nhìn đôi mắt lóe lên của bà ta mà nhận lấy điếu thuốc, nhưng không hút mà chỉ nghịch nó trong tay.
Cô dập tắt điếu thuốc của mình, rồi cầm lấy điếu thuốc Trang Nhân đưa, xé nhẹ nơi đầu thuốc đưa lên mũi ngửi thử.
Ánh mắt cô chợt thay đổi.
Ôn Tranh vẫn không nói gì mà đứng bật dậy, đi nhanh tới mở cửa sổ ở cuối phòng làm việc ra hết cỡ.
Gió lạnh đêm đông từ từ xâm nhập vào, chẳng bao lâu đã xua tan ấm áp trong phòng, cũng tản đi mùi thuốc lá kia.
Ôn Tranh làm xong những thứ này lại cầm chai nước suối trên bàn lên, thấm ướt mấy tờ khăn giấy rồi đi trở về chia cho mấy người Nghiên Thời Thất, “Bịt mũi miệng lại, đợi mùi thuốc lá bay hết rồi hãy bỏ xuống!”
Nghiên Thời Thất không hiểu nhưng vẫn làm theo.
Mà Tần Bách Duật cũng lấy khăn giấy của anh lên che miệng mũi cô lại.
“Anh cũng bịt lại đi, đừng cho em hết!” Tuy cô hoài nghi sắc mặt của Ôn Tranh nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng chị ấy.
Tần Bách Duật ôm cô vào lòng, khẽ khàng chụp khăn giấy ướt lên mũi cô, “Loại chất gây nghiện này không có tác dụng với anh.”
Chất gây nghiện?
Ngay cả Lôi Duệ Tu nghe thấy câu nói này cũng phải lập tức nhìn về phía anh.
Lúc này, Ôn Tranh đã ngồi xuống ghế lại, mà trong tay vẫn còn cầm điếu thuốc kia.
Cô nhìn về phía Trang Nhân thản nhiên nói: “Thì ra thím hai thích K5!”
Lôi Duệ Tu hoảng sợ!
Nghiên Thời Thất thì mang theo ánh mắt khó hiểu, thở nhẹ ra nhìn Ôn Tranh.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
K5 vừa nghe đã biết không phải thứ gì tốt lành, nhưng Tranh Tranh vừa ngửi đã biết ngay?!
Nghiên Thời Thất cảm thấy rất quái lạ, còn Lôi Duệ Tu thì… sợ hãi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...