Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 659 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 659HỘI CHỨNG STOCKHOLM(*)!
(*) Hội chứng Stockholm (còn gọi là “quan hệ bắt cóc”): Là thuật ngữ mô tả trạng thái tâm lí khi những nạn nhân trải qua sự hành hạ lâu ngày chuyển từ sợ hãi, căm ghét sang quí mến, ỷ lại kẻ hành hạ mình.
Bắt đầu từ hôm nay, Lăng Mật hoàn toàn biến thành vật sở hữu của Đường Tín Sinh.
Cô ta vĩnh viễn không thể rời khỏi người đàn ông này được nữa.
Đồng thời, không một ai biết, chồng sắp cưới của cô ta là một ác quỷ có nhân cách phân liệt.
Cho nên, trong cuộc sống cô độc sau này, khi bị Đường Tín Sinh giam cầm hành hạ quá lâu, trái tim Lăng Mật cũng dần dần nảy sinh những thay đổi rõ rệt.
Chưa đầy hai năm, cô ta mắc phải hội chứng Stockholm, là khi người bị hại nảy sinh tình cảm và sự dựa dẫm mãnh liệt với người hành hạ mình.
Nói tóm lại, giữa những năm tháng giày vò vật vã, Lăng Mật đánh mất bản thân, đem lòng yêu Đường Tín Sinh.
Từ đó về sau, cô ta không oán không hận, cũng không còn cá tính riêng của mình nữa.
Cô ta biết bản thân không còn là Lăng Mật, mà đã trở thành người vợ được đúc khuôn dành riêng cho Đường Tín Sinh.
Có lẽ, kể từ năm hai mươi tám tuổi, cuộc đời Lăng Mật đã bước sang một bước ngoặt nghiêng trời lệch đất.
Nhưng so với Kiều Phỉ Bạch, ít ra cô ta còn có một cơ thể lành lặn khỏe mạnh, còn có một địa vị nở mày nở mặt, là cô chủ lớn nhà họ Đường ở Lệ Thành, sau này cũng thành bà chủ của dòng họ này.
Tuy rằng tính cách Đường Tín Sinh biến thái, nhưng ham muốn chiếm hữu Lăng Mật khiến hắn đời này chỉ cần ở cạnh mình cô ta mà thôi.
Sau này, Lệ Thành có tin đồn, rằng cậu Cả nhà họ Đường vô cùng yêu thương vợ, thậm chí chỉ vì một nụ cười của người đẹp mà không tiếc dùng tên cô đặt cho sản phẩm chăm sóc sắc đẹp do phòng nghiên cứu của Công ty Y Dược Đường Gia nghiên cứu ra.
Có lẽ Lăng Mật rất đáng thương, nhưng từ khi cô ta thích Đường Tín Sinh thì cũng đã giành được tình cảm thủy chung duy nhất mà cô ta hằng ao ước.
Khi hai người về già, Lăng Mật ngồi với Đường Tín Sinh dưới mái hiên ngắm ráng chiều, chỉ cảm thấy mọi thứ như một giấc mơ dài.
Thứ gọi là tình yêu, khiến người ta điên cuồng, khiến người ta si dại, nhưng sau cơn ngây ngất cũng chỉ tầm thường như chuyện lông gà vỏ tỏi mà thôi.
***
Tám giờ tối hôm đó, màn đêm buông xuống.
Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!
Nghiên Thời Thất ngồi khoanh chân trên xô pha ở Vịnh Lâm Hồ, chống cằm nhìn người đàn ông đang mân mê bộ trà cụ trước mặt, bên cạnh còn bày một hộp trà Long Tỉnh.
Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cô vẫn lên tiếng thăm dò: “Nếu tai nạn xe của Kiều Phỉ Bạch thật sự là do Lăng Mật thuê người gây ra, vậy nhà họ Kiều cũng sẽ không ngồi yên mà bỏ qua đâu phải không?”
Mặc dù hỏi như vậy, nhưng trong thâm tâm, cô rất nghi ngờ sự lạnh lùng của người nhà họ Kiều.
Tuy rằng không có bằng chứng chứng minh Lăng Mật thuê hung thủ, nhưng sau khi bọn họ ăn trưa xong lại nhận được tin mới tra được.
Báo cáo ghi rõ, sáng hôm đính hôn, sau khi rút một triệu tiền mặt, Lăng Mật lại mở một tài khoản ngân hàng mới của Ngân hàng Thương mại Lệ Thành rồi gửi tiền vào đó.
Theo thói quen của mấy người họ thì chỉ một triệu tệ cũng không đáng chú ý lắm.
Dù sao cũng không phải số lượng lớn, hơn nữa việc làm này của Lăng Mật cũng không có gì khác thường.
Nhưng vấn đề là chiều nay, tài khoản một triệu mà cô ta vừa mở đã bị rút đi hai trăm nghìn từ một ngân hàng ở thôn Hạc Dương khu Tây Nam lúc hai giờ.
Thời gian này Lăng Mật đang ở Lệ Thành, không thể chạy tới tận thôn xóm xa xôi kia để rút tiền được.
Hai đầu mối này nối lại với nhau không khỏi khiến người ta phải nghi ngờ, rốt cuộc Lăng Mật đã đưa một triệu kia cho ai?
Lúc này, Tần Bách Duật ước lượng xúc một thìa trà, khuôn mặt hơi cúi xuống vẫn không giấu được vẻ tuấn tú ngạo nghễ của anh.
Anh đổ lá trà vào ấm, nhìn Nghiên Thời Thất, cặp môi mỏng mỉm cười, lông mày giãn ra, giọng nói chững chạc thành thục: “Khó mà nói trước được.
Nếu nhà họ Kiều muốn truy cứu, chắc chắn sẽ động chạm tới nhà họ Lăng.
Với tình huống trước mắt của nhà họ Kiều, thì việc trở mặt với nhà họ Lăng không có lợi ích gì cả.”
Nghiên Thời Thất lẳng lặng nghe anh giải thích, mím môi cười nhẹ, chọc chọc ngón tay lên mặt mình, “Cũng đúng, nghe nói Kiều Phỉ Bạch là con của người anh thứ ba, tiếng nói vốn không có mấy trọng lượng, cho dù bọn họ có muốn truy cứu thì cũng còn phải xem dì Hoa có cho phép hay không!”
Nói xong, cô chống má nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ, cảm khái thốt lên: “Nếu Kiều Phỉ Bạch biết trước sẽ có ngày hôm này, có lẽ cô ta sẽ không làm bạn với Lăng Mật.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...