Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 614 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 614CHUYỆN MƯỜI BỐN NĂM TRƯỚC!
Lăng Mật bị giọng điệu quyết đoán dứt khoát của Lăng Vạn Hình làm cho sợ hãi.
Ánh mắt cô ta lóe sáng, mang quyết tâm cá chết lưới rách, siết chặt thiệp mời trong tay, thái độ kiên quyết, “Anh Cả, em thích Tiểu Vũ, em muốn đính hôn với anh ấy!”
Ngón tay Lăng Vạn Hình đang định bấm nút gọi điện bỗng khựng lại.
“Cô nói lại lần nữa xem?”
Lăng Mật hít thở dồn dập, cứng rắn đối đầu với câu hỏi của Lăng Vạn Hình.
Cô ta cắn răng, vô cùng nghiêm túc lặp lại, “Anh Cả, em muốn đính hôn với Tiểu Vũ! Không nói cho anh là vì em muốn dành cho anh một bất ngờ.
Anh là anh của em, sao đến giờ anh vẫn không tin em? Người trong lòng của em là ai thì có quan trọng không? Em với Tiểu Vũ đã chuẩn bị đính hôn rồi, anh cảm thấy em còn có thể bày trò gì hay sao? Còn nhà họ Đường, nếu họ muốn một câu giải thích chính thức thì cứ chờ sau buổi đính hôn ngày mai, em sẽ tự mình tới cửa xin bọn họ tha thứ!”
Lăng Mật trả lời như vậy lại khiến Lăng Vạn Hình im lặng rất lâu.
Anh rất hiểu em gái mình, trực giác anh tuyệt đối không tin nó sẽ thích một người đàn ông có tính cách như Tiểu Vũ.
Nhưng lời nói của con bé rất chân thành kiên định, không thể không khiến anh thoáng bàng hoàng, lưỡng lự.
Anh không tranh cãi thêm với Lăng Mật, xua tay bảo cô ta rời đi.
Sau đó anh gọi cho người đứng đầu nhà họ Mặc, nói bản thân nhất định sẽ tới buổi tiệc đính hôn ngày mai.
Suy cho cùng thì vẫn là em gái của mình, anh không có cách nào mạnh mẽ ép buộc như đối xử với người ngoài được.
Chỉ là… Tiểu Vũ có thật sự phù hợp với em Ba không?
Tối hôm đó, sau khi rời khỏi biệt thự, Lăng Mật ngồi trong xe ngập ngừng do dự rất lâu, cuối cùng vẫn nhắn một tin cho Tần Bách Duật.
Sau đó, cô ta cầm di động, ánh mắt âm u tìm một số điện thoại khác, ung dung soạn một đoạn tin nhắn.
Sau khi soát lại nội dung tin nhắn, Lăng Mật hừ khẽ, nhấn gửi đi.
***
Bốn giờ chiều hôm sau.
Tiệc đính hôn của Lăng Mật và Mặc Lương Vũ được tổ chức ở khách sạn Hải Trạch của nhà họ Mặc.
Buổi đính hôn này vừa long trọng vừa xa xỉ, nếu Lăng Mật ở đây nhất định sẽ ngạc nhiên với bố cục trang trí của bữa tiệc.
Dù sao thì mục đích của cô ta chưa từng là lễ đính hôn này.
Nhưng cô ta đánh giá thấp tình cảm sâu đậm của Mặc Lương Vũ, cũng đánh giá cao mưu kế, mánh khóe của bản thân.
Mỗi bố trí trong sảnh tiệc đều lộ ra sự tỉ mỉ cẩn thận, cả sảnh tràn ngập hoa tươi, đèn pha lê lộng lẫy, sân khấu xa hoa.
Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Nhất là màn hình lớn giữa sân khấu đang không ngừng chiếu ảnh đính hôn của hai người.
Trong ảnh, Lăng Mật và Mặc Lương Vũ nắm tay nhau rất thân mật.
Người đại diện của mỗi gia tộc lớn cũng đều đến, ngoài ra còn có khá nhiều người của các công ty có quan hệ hợp tác làm ăn.
Tiệc đính hôn của mấy nhà trong giới thượng lưu như thế này trước giờ luôn là dịp mà người ta chỉ chực đổ xô vào.
Tuy rằng tham dự tiệc đính hôn là vì lễ nghi và khẳng định địa vị, nhưng xã giao trong bữa tiệc cũng chính là một loại đường tắt để mở rộng quan hệ lợi ích chung.
Lúc Nghiên Thời Thất và Tần Bách Duật đến thì cả sảnh tiệc đã đầy người.
Lại nói, đây cũng là lần đầu tiên Nghiên Thời Thất tham gia tiệc đính hôn của giới thượng lưu, bước trên thảm đỏ vào sảnh, đập vào mắt là cảnh khách khứa đứng cụng ly trò chuyện.
Cô thản nhiên thu ánh mắt, khoác tay lên khuỷu tay Tần Bách Duật, nhếch môi cười, “Tiệc đính hôn long trọng như thế này mà Lăng Mật còn không biết đủ sao? Tin nhắn cô ta gửi cho anh rất kì quái, rốt cuộc cô ta có chuyện gì muốn nói với anh?”
Đêm qua, lúc Tần Bách Duật nhận được tin nhắn của Lăng Mật thì cô cũng ở ngay cạnh anh.
Tin nhắn kia rất đơn giản, nhưng lại tiết lộ tin tức kì quái khiến người ta khó hiểu.
[Duật, buổi đính hôn ngày mai em phải nói một chuyện cho anh biết, là chuyện mười bốn năm trước.]
Lúc nhìn thấy tin nhắn này, Nghiên Thời Thất liền bồn chồn đứng ngồi không yên.
Thật là… tò mò quá đi!
Cô có chút mong chờ buổi tiệc đính hôn cử hành sớm hơn một chút.
Đến lúc ấy thì cô mới biết liệu Lăng Mật muốn giở trò mèo gì nữa đây!
Nhưng, mấy chữ “mười bốn năm trước” lại bất giác khiến Nghiên Thời Thất cảm thấy không yên, chẳng lẽ Lăng Mật biết được chuyện gì sao?
Hay đây chỉ là mánh lới để cô ta thu hút sự chú ý của anh Tư thôi?
Suy cho cùng thì, chính bản thân cô còn chưa từng hỏi tỉ mỉ chuyện năm đó.
Đây vốn dĩ là một nút thắt trong lòng anh Tư, là vết sẹo anh chôn sâu qua bao năm tháng.
Cô không muốn chỉ vì lòng hiếu kì của bản thân mà bới ra chuyện anh muốn che giấu, kể cả việc… người bắt anh Tư là ai, và chuyện gì đã xảy ra trong mười năm anh đi nước ngoài điều trị.
Những chuyện này đối với cô đều là chuyện không đáng để cô phá bỏ giới hạn của anh mà hỏi đến cùng.
Ấy vậy mà Lăng Mật lại có gan nhắc lại..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...