Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 498 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
CÓ LẼ LÀ VÌ KHÔNG XỨNG ĐÁNG!
Nghiên Thời Thất cay đắng nghĩ, chẳng lẽ bởi vì Ôn Tranh nói không muốn gặp nên họ thật sự không đến sao?
Cô con gái đã mất năm năm còn sống sờ sờ quay về với dáng vẻ tái nhợt yếu ớt, chẳng lẽ trong mắt ba Ôn mẹ Ôn không có một chút dao động nào hay sao?
“Mục Nghi đang canh chừng ở nhà họ Ôn, có tin tức sẽ báo lại ngay cho chúng ta.
Em đừng nghĩ nữa, ngủ trước đi, về đến nhà anh gọi em.”
Rõ ràng anh không muốn nói nhiều về chuyện của nhà họ Ôn, hoặc anh không muốn cô suy nghĩ quá nhiều về họ.
Có lẽ, là vì họ không xứng đáng.
Nghiêm Thời Thất liếc nhìn anh, mỉm cười tự nhiên, gật đầu như thật, “Cũng đúng, hôm qua vừa nhìn thấy Mục Nghi xuất hiện ở ngoài vườn cây, còn cản ba mẹ em lại, em biết anh đã sớm sắp xếp chuyện này.”
Cô nói rồi ngả người lên lưng ghế, xoa xoa gáy.
Tối hôm qua ở nhà họ Ôn có lẽ là buổi tối căng não từ trước đến nay của cô.
Chẳng những phải đề phòng từng động thái nhỏ của Ôn Tri Diên, mà còn phải gặp chiêu phá chiêu.
Bây giờ, sau khi tinh thần đã thoải mái, cô chìm vào giấc ngủ say theo tiếng động cơ nổ máy.
***
Một giờ chiều, tại chung cư Cảnh Sơn.
Ánh sáng buổi trưa chói chang rọi vào phòng khách, ấm áp vô cùng.
Nghiên Thời Thất vẫn đang nằm trong phòng ngủ, Tần Bách Duật đứng cạnh cửa sổ, nhận được một cuộc điện thoại từ nhà họ Ôn.
Mục Nghi gọi tới, thông báo với anh rằng, vợ chồng nhà họ Ôn đã lên đường đến bệnh viện.
Muốn biết Ôn Tranh ở đâu không hề khó, dù sao họ cũng không phong tỏa tin tức chặt chẽ.
Cúp máy, anh đứng trước cửa sổ, trầm tư suy nghĩ hồi lâu rồi bước vào phòng ngủ mờ tối.
Thật ra cả đêm anh không hề chợp mắt.
Anh ngồi bên giường, nhẹ nhàng vỗ lớp chăn mỏng khẽ nói: “Ba mẹ Ôn đã đến bệnh viện rồi.”
Anh vừa nói xong, Nghiên Thời Thất lập tức giật mình thảng thốt, sau một lúc phản ứng được mới nhớ ra mọi chuyện.
Cô nhanh chóng ngồi dậy, động tác hơi gấp gáp, trán đụng vào cằm anh, “Họ đi rồi à? Đã đến chưa?” Đọc truyện tại Vietwriter.vn
Tần Bách Duật dịu dàng xoa trán cô, ôm lấy bờ vai của cô rồi đáp: “Không cần vội vàng, họ vừa xuất phát, chưa đến nơi.”
Nghiên Thời Thất thở phào nhẹ nhõm, sau đó đứng phắt dậy, dùng tốc độ nhanh nhất để rửa mặt chải đầu, kéo anh ra ngoài.
“Chưa cần phải vội, ăn lót dạ đã.”
Nghiên Thời Thất bị anh kéo lại, lập tức bị dẫn vào trong bếp.
Thức ăn xào xong được hâm nóng trên bàn, chân cô khựng lại hai giây rồi liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, “Có phải anh không nghỉ ngơi chút nào đúng không?”
Lúc họ về đến chung cư Cảnh Sơn đã hơn tám rưỡi, bây giờ là một giờ chiều, thức ăn vẫn còn nóng, phòng bếp còn phảng phất mùi thức ăn, rõ ràng vừa nấu xong chưa lâu.
Cô đau lòng nhìn anh, ngón tay đặt lên người anh khẽ nhúc nhích, sau đó cô vuốt ve gương mặt anh, “Để anh ở bên em thế này, vất vả quá.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...