Đến tối cả nhà e ăn cơm song, thì mấy bà trong phố sang chơi, lân la hỏi chuyện về cô H. Mẹ e cũng kể lại lần cuối thấy cô H đang đi chợ, rồi tối hôm ấy thấy nhà cô ấy có khách các thứ các thứ... (m. ng lục lại truyện đi, e kê lại mỏi tay quá) các bà đang dâm dan bàn bạc thì cung phải 11 h. Cũng muộn lên các bà mới nhấc đít đi về. Em cũng lên giường trằn trọc mãi mới ngủ, đang lim dim, thì gió từ cửa sổ lủa vào mà lạnh hết người. E cố ngủ để quên đi cái lạnh, trong đầu nghĩ (đéo mẹ, tháng 7 lại còn có gió lạnh) thôi kệ, thì cánh cửa đập bốp cái làm e giật mình tỉnh dậy. ôi e chỉ muốn ngất đi lúc ấy. Có cái bóng trắng mặt máu me đứng bên cửa sổ ạ. E giât mình, dụi mắt lần nữa nhìn kĩ, không thấy gì. Để chắc chắn e còn dùng con mắt trái để do sét cũng không thấy. Mới thầm nghĩ chắc hoa mắt nghĩ nhiều gặp ảo giác. E mới với tay đóng cửa sổ, lằm được 1 lúc e chợt thấy ớn lạnh, có vẻ như đang có ai nhìn mình, nằm tưởng tưởng thì nghĩ đến con mắt của con mèo đen (đúng là k ngủ đc thì toàn nghĩ linh tinh thôi ạ) rồi tự dưng e mở mắt. Nhìn về phía cuối giường. E toát hết mổ hôi, mồm cứng đờ, chỉ biết lằm im rồi nhìn chờ 1 cái gì đấy chuẩn bị đến, em nhìn kĩ hơn thì là bóng cô H. Sao cô lại ở đây. Hàng vạn câu hỏi hiện trên đầu e. Đang hoảng sợ cũng như đầu óc đang bị rối bời lên em cũng k ú ớ gì để mọi người nge thấy. Thì tiếng chó sủa lại tru lên từng hồi. E giật mình có tiếng động to ở trước cửa, bố e mới dậy bật đèn. Thì lúc ấy em k còn nhìn thấy cô H đâu nữa. Chó nhà khác cũng tru lên từng hồi. Lúc ấy tầm 11 . Các
Nhà khác cũng bắt đầu ra kiểm tra, cả phố lại được dịp xôn xao. Dường như ai cũng hiểu chuyện. 1 lúc sau họ đã tụ tập lại với nhau.
Tiếng chó sủa vẫn tru lên từng hồi, rồi im hẳn. Tiếng con mèo đen lại ngêu ngao, nghe như ai oán lòng người. Lần này mọi người nhìn thấy nó đứng trước cửa nhà cô H. Ai cũng đánh liều cầm đen pin chạy theo. E thì từ lúc bị doạ cũng không dám ở 1 mình lên chạy theo. Mọi người đuổi theo con mèo vào trong nhà cỏ H. Rồi chạy theo đến sân sau. Đến đây thì con mèo xù lông. Ko chịu đi. Mọi ngừoi đứng xem nó định làm gì. Và định bắt nó bằng được nó. Con mèo mới tiến lại gần chỗ đất ở gốc cây, rồi cào cào vào đấy, cào 1 lúc thì nó chạy bỏ đi. Cú nhảy bất ngờ không ai có thể định hướng để quây được nó. Gió rít nổi lên. Hình như trời chuẩn bị mưa. Kéo giông. Chớp nháy lên sáng cả vùng trời. Mọi ngừoi thấy thế chuẩn bị hô hào nhau kéo về thì Bà s hét lên thất thanh ngã vật ra. Mọi người mới giật mình quầy lại, bà s chỉ vào cái chỗ con mèo nó đào. Mọi người soi đèn pin vào ấy thì thấy tay người đúng hơn là ngón tay người bị còn mèo cào lớp đất lộ ra.
Và ai cũng hiểu chuyện gì xảy ra.... ai cúng đoán được dưới lớp đất kia là ai. Tất cả đểu đứng như trời trồng, mãi sau thì mới chấn tĩnh đươc. Rồi không ai bảo ai, đều hiểu ý nhau cả, người thì đi gọi công an, người thì đi kiếm quốc xẻng. Người thì quây bạt để tránh đề phòng mưa, còn đám bọn em, thì chỉ biết đứng ra xa theo dõi mọi việc. 1 lúc sau đào được lên thì đúng là xác cô H. Xác cô bốc mùi hôi tanh đến khó chịu, ai thấy cũng buồn nôn. Cũng may trời mưa, thời tiết lạnh lạnh, nên xác cũng chưa vào quá trình phân huỷ. Mọi người khiêng xác cô vào trong nhà, rồi mấy chú công an cũng đến, phong toả ngôi nhà khám sét, thì họ cho rằng đây là 1 vụ giết người do xich mich, vì trong nhà đồ đạc quý tiền bạc vẫn còn nguyên. Theo xác nghiệm tử thi thì cô H đã chết đc gần 1 tuần là từ lúc me em thấy cô H đi chợ rồi tối hôm ấy có khách đến nhà cô H cho đến khi tìm thấy sác. Vậy người em gặp trong rừng lúc đi săn là 2 ngày sau đó là ai. Tại sao cô chết rồi lại đi lên núi vào lúc mọi người đi săn.
Tại sao cô chết rồi mà em lại không nhìn thấy.
Em nghe nói khi người mới chêt họ vẫn chưa biết mình chết, và linh hồn họ vẫn còn luẩn quẩn chỗ họ chết. 3 ngày sau thì họ mới tỉnh mới biết mình đã chết. Rồi mới đi đến chỗ nào thân quen nhất. Vậy tại sao mới 2 ngày mà e đã thấy cô ở trên núi. Rất nhiều câu hỏi được hiện ra trong đầu em. Và điều làm em suy nghĩ nhất, là tại sao cô hay xuất hiện trong những lúc e mê man nhất, còn bt thì sao e lại không nhìn thấy. Đang suy nghĩ thì có bác nào hỏi làm lạc mất dòng suy nghĩ của em -... "Thưa anh cảnh sát, thế còn đứa con của cô ấy, các anh có thấy không ạ... Cô ấy đang mang thai hả. Vậy là có thể lí giải nhiều nghi vấn của chúng tôi, ở hiện trường chúng tôi thấy có 2 vết máu lạ, 1 là của nạn nhân 1 của ng nữa chung huyết thống.
Nhưng chúng tôi đang thắc mắc cô H ở 1 mình vậy, lúc cô ấy chết thì ai ở bên cạnh cô, hoá ra cô ấy có con... Nhưng cô ấy chưa đến ngày sinh thưa anh. - Bác s nói... À chúng tôi thấy bụng cô ấy bị mổ. Chắc hung thủ đã giết cô H rồi mố bụng cô H lấy đứa bé... "Ai nghe song cũng bàng hoàng rợn người ai lại có thể ác được nt.... "Tất cả vẫn trong nghi vấn. Mọi việc sẽ điều tra thêm. Bây giờ chúng tôi xin phép đưa xác cô H về khám nghiệm lại, nếu 3-4 ngày nữa không có ai đến nhận xác, thì dân phố có thể làm phúc đưa cô ấy về mai táng. Mọi người thấy vậy lên cũng đành ậm ừ cho qua. Xong suôi cũng đã . Ai cũng mệt mỏi, uể oải. Chủ yếu tinh thần họ bị hao hụt lẫn ám ảnh. Nên cũng không ai quan tâm gì nhiều. Rồi ai về nhà ấy tranh thủ ngủ lại lấy sức khoẻ sáng mai còn làm việc.
E đang ngủ ngon thì thằng c chạy sộc sộc vào hất hải gọi em.... "Dậy, con N có chuyện rồi, sang xem tn đi mày..."
E mới vùng dậy đánh răng rửa mặt qua loa, rồi chay sang 1 mạch, vừa bước vào cửa thì đã thấy tiếng khóc nỉ non. E cũng đoán con N gặp chuyện rồi vào thì thấy bà Mẹ con N ngồi bệt góc nhà không thành tiếng. Em nhìn thấy vậy cũng nước mắt ngắn nước mắt dài. Hồi thằng T vs thằng H chết e còn bé k biết gì. Để mất thêm 1 đứa bạn cũng thấy hụt hẫng. Em vs thằng c con M vs 2-3 đứa lữa dọn dẹp trong nhà c. bị đám tang. Nhìn mặt đứa nào cũng ỉu sìu. 1 lúc thì thấy các mẹ con N ra ngoài. Mọi người mới hỏi chuyên sao N nó chết. Mẹ nó kể... "Em có biết đâu, tối hôm thằng B chết, con N xin em đi chơi, e cũng không cho đi, nhưng thấy nó xin mãi thì thôi cũng để cho nó đi, đến đem e thấy bố nó gọi lên trên viện bảo con N gặp truỵen, e mới phi lên truyền nước các kiểu cũng nghe 1 số người nói con N „„ huhuhu, con N, hức.. nó bị mất vía nên cũng định nhờ ông thầy cúng ở thằng B cúng cho. thì e thấy con N nó tỉnh, nhưng mệt mỏi, nên e đưa nó về. Ở nhà đc hôm ,sang đêm thì e thấy
nó cứ thần thờ 1 mình e nghĩ nó mệt nên bảo nó vào nghỉ. Sáng nay e gọi nó dậy thì nó đã chết từ lúc nào rồi. Huhuhu... Bà vừa nói nước mắt đầm đìa. Mọi người đang chú ý nghe thì lại nghe thấy tiếng khóc, ql thì là bà Y. Bà Y giẫy đành đạch, ngồi khóc... "cháu ơi, sao cháu đi bất thình lình thế cháu ơi. Thằng B thằng B nó bắt cháu tôi đây mà....Thằng bố con mẹ nó ngu... Thấy vậy cũng không đi làm lễ....Cm chỉ lo việc đâu đâu thôi mà... Huhu, cháu của tôi ơi, nó lại còn chết vào giờ thiêng giờ độc...
Huhuhu, nó đáng nhẽ phải sống được 90t như tôi đây này....Sao lại khổ thế này. Người nhà đâu rồi....Sao không thắp nhang lên hả... "Mọi người thấy vậy cũng chạy đi thắp nén nhang, rồi hỏi chuỵen thì hoá ra đấy là bà nội con N về. Thương con thương cháu, bất ngờ nhận đc tin lên về ốp vào bà Y. Mọi người nghe thấy vậy ai cũng thương. Thắp nhang song rồi bà cụ cũng thương. Thắp nhang song rồi bà cụ cũng đi. 1 lúc sau thì đám thanh niên kia chạy vể bảo ông thầy cúng cho chú B cũng gặp chuyện rồi.
Vừa sang mời thầy về cúng cho con N. Thì người nhà ông ấy bảo từ hôm làm lễ đêm đến giờ đêm nào ông ấy cũng đắp chăn lẩm bâm mấy câu( "xin... Đừng bắt... Tôi x2-3 lần) người nhà thấy vậy nên đua ông đi lên trên tỉnh khám rồi. Đang chăm chú thì thằng c đứng nên bảo... "Các bác ơi thằng D có thể nhìn thấy cái N ạ.... "Ôi e nghe song như sét đánh ngang tai. Tao thể, tao sẽ không kể cho mày nghe cái gì nữa đâu tml. Mọi người súm lại hỏi em. Em lắc đầu nguây nguẩy. Nhưng thằng c nó k tha cho em. Nó kể cho m. ng hets những gì e nhìn thấy mấy ngày qua. Mẹ con N thấy vậy, mới đến chỗ em Bác xin con, con thương bác, thương N, giúp bác nhìn xem bh N có ở đây không, nó có muôn gì không. Chứ nó ra đi tức tưởi „„ quá. Huhuu". E thấy vậy cũng k dám từ chối thì mẹ e bảo... "Nhìn đc thì giúp bác "e thấy vậy liền dùng mắt trái. Thì thấy cái N đang ngồi ở trên giường. E mới chỉ vào bảo các bác vào đây. Em hỏi chuỵen của nó. Thì thấy nó không nói đc nhưng vẫn bị cấm khẩu. Nên e đành bảo nó ra hiểu 1 lúc thì e trình bày lại với mọi người như sau... "mỗi con người chết đi đểu chia thành phần hồn và phần vía, gái thì 3 hồn 9 vía. Khi chết thì 3 phần hồn se rời sác đầu tiên, và ngôi chờ để hợp thể các phần vía lại, trong lúc chờ thì 3 phần hồn vẫn chỉ luẩn quẩn quanh sác. Nếu như k hợp thể đc vía thì 3 phần hồn sẽ tan biên. Sẽ có không có linh hồn. Khi vía rời khỏi sác cũng là lúc đấy hợp thể phần hồn mới tỉnh táo mới biết mình đã chết... Đó là lí do vì sao khi ng chết đường chết chợ phải đi gọi hồn gọi vía ng chết về nhà. Nhưng vs trường hợp con N nó bị chú B giữ hết vía ơ chỗ ông B chết. Chính vì vậy con N không còn vía lên mơi chết. Bh người nhà phải tìm đc thầy cao tay ra chỗ ông B chết. Rồi trấn yếm ông B thì mới gọi đc vía con N về... "nghe song ai cúng bàng hoảng rồi bàn tán. Làm sao mà tìm được thầy nào biết chấn yểm bh.... "Em biết 1 bà thầy trước cũng gọi vía con M nhà e về... Bà thấy ấy mẹ thằng D cũng biết. -. Mẹ M nói... E biết nhà bà ấy. Thế để e với chị đi mời thây....- mẹ e nói....Vậy gia đình trông cậy... Huhu nhờ chị....- mẹ N nói. Bây giờ cũng là rồi. Mọi người cũng
1
chuẩn bị đồ tang lễ. Còn mẹ e với mẹ con M đi mời thầy chắc cũng phải 12-1 h mới về....đồng hồ chỉ 1h.
Người đi viếng về thì khóc, chỗ thì buôn chuyện, nhóm thì bàn tán. Ai cũng thương sót cho gia đình nhà con N. Tầm 2h thì mẹ M cùng vs mẹ em với bà thầy bói về (bà này là bà ăn xin ở phần giới thiệu, Cũng là ng chỉ điểm tìm xác em cũng là người gọi vía con M). Nhìn bà cũng giản dị mặc áo màu nâu, trên ng bà mang theo mấy đồ cúng chuông mõ và mấy quyển sách. Vừa về đến nơi, bà bấm đầu ngón tay và nói rằng chú B chết vào 11h, do chết đùng giờ tuần của âm binh nên phải trốn ko về được nhà hiện vẫn đang quanh quẩn ở đâu đây. Để có thể gọi hồn N về thì cần phải bày trận pháp trước 11h để đến khi giờ ông ấy về thì có thể thi triển được phải gọi được hồn cái N về để cho hợp nhất. Trước khi đi chủ nhà cầm cho tôi cái áo để hồn vía có thể bám được về nhà không làm như thế dễ bị mấy con ma đói ma khát giữ vía chú B thì lại mệt lắm, còn nữa tìm cho bà 1 hòn đá phong thủy 1 quận len màu đỏ đem 2 thứ đó nên chùa gần nhất nhờ SƯ thầy trì trú vào đấy rồi mang về đây cho bà. Rồi bà sai mấy anh thanh niên đi đẽo cho bà 17 cái cọc gỗ vót nhọn đầu to bằng cái ống đồng. Còn mấy người còn lại thì xúc đất đắp cao lên thành hình vuông vắn to bằng cái chiếu ăn cơm cách chỗ chú B chết 3m. Còn đâu để lại cho bà. Nói song việc ai người ấy làm. Còn mấy bác phụ nữ thì nó việc cơm nước.
Bà TB mới quay nhìn em.... "Thằng bé hồi bé đây phải không, lớn nhanh thật, chỉ tiếc Bà thở 1 hơi dài. Mẹ e thấy vậy mới hỏi chuyện. Bà ấy chỉ bảo âu cũng là duyên số Việc gì đến cứ đến nói trước cũng không tránh được. Bà chỉ nói lấp lửng nv rồi ra ngoài hít thở cho thoáng. Em cũng không hiểu gì. (thôi kẹ mà bà ây đi m, bà ấy thích nói gì thì nói. Bà ấy nói nv đế cho huyền bí đấy em thằng đang viết chuyện bày tỏ cảm súc nói chen vào. He he he)
1
Rồi thì thời gian cũng qua đến 10r. Moi việc đều chuần bị song bà TB Mới cắm 15 cái cọc vào ô đất hình chữ nhật. 1 cái thì cắm giữ mộ ông B,
1 cái thì cắm ở gốc cây ông B chết (đến đây e gọi là ông cho nhanh, chú cháu cảm thấy mệt quá). Bà ấy mới buộc nối sợ chỉ đỏ từ cây cọc ở cây nối vào các cộc ở đất theo hình gì ấy rồi lối ra cây cọc ở mộ. Rồi bà bảo 1 anh cầm theo 1 lá bùa dán vào cái cọc ở mộ và đặt viện đá lên đầu cây cọc... "Cẩn thận dán ngược đầu nhé, dàn ngược là hỏng hết chuyện... "bà dặn", rồi bà rút ra thêm 16 lá bùa khác và đi dán tất cả chân cọc, rồi lấy mấy cái chuông nhỏ gắn vào sợ dây., khi chuẩn bị trận đồ song bà mới mặc bộ quần áo nau ngồi chờ thời gian. Rồi bà tranh thủ ngồi giải thích trận đồ của bà... "Cụ thế. Bà sừ dụng một loại bùa rất hiếm hoi đề cập trong sách vở đó là loại bùa Lưỡng Nghi tức là bùa Âm Dương có hiệu lực thấp hơn bùa bát quái hai bậc theo Kinh Dịch. Yếu tố Dương trong bùa yếm này là chiếc coc ngỗ, còn yếu tố Âm là Kiến Thành (là cái dây đỏ mà bà ấy nối đấy ạ, để ý nhìn cũng đẹp phét). Hình dáng Kiến Thành kết hợp với cọc ngỗ, tạo nên một đạo bùa mạnh nhằm trấn yếm không ông B chạy thoát, cũng như đưa ỏng B vào đc vièn ngọc, mà không bị trùng quân ảm binh phát hiện. 0 Giờ hoàng đạo cũng đến. Bà bắt đầu ngồi ngõ mõ. Trời lại bắt đầu nôi vũ bão, gió ầm ầm.
Thằng c lại bảo em dùng mắt trái. E lại nhìn. Sau lần tụng kinh đọc chu bà đứng dậy lắc lắc cái vòng rồi gõ vào cái cọc đầu 3 phát. Rồi tay bà bắt khuyết chu sơn mồm thi tẩm bẩm. Kê cũng lạ gió to như thê mà cái chuông không hề rung. Em cũng đang theo dõi. 1 lúc sau thì ông B xuát hiện. Ồng không ngờ bị mai phục, thấy có điều k lành, ông chạy đi thi bị lá bùa ở cái cọc giữ. Sợi dây bị động chuông kêu. Bà thầy thấy chuông kêu nên chắc chắn ông B đã dính bùa. Bà bắt đầu ngội xuống 1 tay gõ mõ. 1 tay điều khiển trân đồ. E thấy ông B bị sợ dây đò quấn dữ quanh người mỗi lần bà ấy gô vào cái cọc là sợi dây kéo ông B đến 1 cái cộc và chuông cứ thế rung lên. Khi đến giữa trần đồ. Em thấy ông B gào thét, vẻ mặt đau đơn như bị hút hết sức lực. Gió càng ngày càng to. Ai yếu bóng chỉ thấy đau đầu. Nhưng ai biết đâu là do ổng B làm. Sau khi làm suy yếu sức lực của ông B bà thấy mới ql nói vs mọi người bảo chạy sang chỗ anh ớ chỗ viên đa và gọi tên ỏng B. Khi anh kia vừa cất tiếng gọi thì e thấy ông B bị 1 lực hút kéo theo. Chuông ớ trận đồ hết reo bà thầy mới biết là hổn đã về bên cây cọc. Bà liền gõ mõ liệm chú e nhớ được mỗi câu "Đồng trụ chiết, Giao Chi diệt". Sau 1 lúc bà hô to " trụ đổng tách huyệt đế °.
Rồi bà mới báo người nhà trấn yểm đa song. Bh đến đoạn gọi vía cái N. Người nhà bắt đầu bày biện lễ cúng được 1 lúc thì bảo người nhà cầm cái áo vẩy về phía chõ cái cây 3 lần mồm lầm bầm cái câu gì ý (e quên rồi). Sau đó thì mang áo về là được. Người nhà cái N vừa làm song xin phép chạy về trước. Bà thầy mới bảo gọi anh kia mang viên đá về đây. Để gửi viên đá lên chùa. Cho ông B nghe tụng kinh. Lúc nào viên đá vỡ thì ông B đá thanh thoản mà siêu thoát. Song suôi, mọi người chuẩn bị dọn dẹp. Thì sương mù lại bắt đầu xuống. Tiếng chó sủa lại chu lên từng hôi. Người dân lại quả hiểu ý. Liền đứng sát vào nhau y như rằng tiếng con mèo đen lại ngao ngao lên. Nghe não lòng như ai oán. Mọi ngừoi đang định hình không biết nó xuất hiện ở đâu thì bất giác tiếng sột soạng. Mọi người quay đầu lại con mèo đen từ từ bước ra. Nhìn ánh mắt xanh lè đến nghê dợn. Sương mù suống nhanh hơn, gió càng mạnh, 1 luồng khí lạnh kéo đến làm tê người. Bà thầy mới thấy thế nghĩ có chuyển chằng lành. Bà liền ngồi xuống làm như ông B. vừa mới làm chuông rung lên ở chỗ con mèo thì sợi dây bị đứt. Trận đồ của bà bị vờ. Rồi máu từ 2 lỗ mũi của bà chảy ra, rồi ngất lịm. Mọi người thấy bà ngất xúm vào đỡ Con mèo lại kêu lèn, nghe thật rùng rợn. Mọi người nhìn vào con mèo, thấy bóng người xa xa. Ai cũng đứng hình nhìn theo dõi. Bóng ma xuất hiện dõ hơn, ánh mắt săc lẻm, liệc nhìn về phía em. E cảm giác đung là ánh mắt ấy e đã gặp đc mấy lần. Rồi tiếng cười the thé cất lên. Ai nghe cũng phái rùng mình, rồi biến mất. Con mèo cũng lủi lủi dân. Mọi người thấy vậy, cũng khiêng bà thầy lên bv. Rồi hô hào ai về nhà lấy
Em không giám ngủ ở nhà 1 mình, nên xin phép bố mẹ sang nhà thằng c ngủ. Em với nó đang đi được nửa đường thì nó bảo... "Hay tao với mày chạy qua nhà cái N xem nó nhập hổn chưa đi. (đéo mẹ, mày nghĩ ma là người ôm, muốn thăm ốm dễ vậy sao) nghĩ vậy thôi, chứ chân em vẫn đi sang nhà cái N. Đến nơi thì ai lấy đều đã nghỉ hết r. Chỉ còn mấy thanh niên ngồi đánh bai. Em mới vào kiểm tra. Thì đã thấy hợp thế, đúng là bà thầy ấy cao tay thật. Con N nhìn thấy bọn em vẫy vẫy rồi đi mất như kiểu chào tạm biệt vậy. Nghĩ cũng tội con bạn cũng đc mấy năm, ai ngơ lại đột ngột thế. Nếu không phải bọn e ngịch ngợm cũng đâu có sảy ra việc đang tiếc nt. Nghĩ đến ấy mà nước mắt em chảy ra cay xè. Thằng c cũng không nói câu nào. Ngồi ngần ngơ 1 lúc thì nó bảo muộn rồi về nhà nó ngủ...
Em vs nó ngủ 1 mạch đến Sáng hôm nay thật yên bình, không có chyện gì ồn ào, đang nghĩ vậy thì con M sang, rủ bọn em lên trên bv thăm bà thầy, cũng đại diện cho con N cám ơn bà ấy. Bọn e lên đến nơi thì thấy nhiều người tập trung, có bác trưởng phố vs mấy bà dì, lại nghĩ có chuyện chảnh lành, nên hồng hộc chạy vào....Phù. May quá, cứ tưởng bà thầy chết, thấy bà ấy cũng khoẻ mạnh cũng mừng. Bọn em đứng ngọn vào 1 chỗ nghe chuyện. Bà ấy bảo trong phố của em đang gặp phải 1 con quỷ. Rồi bà hỏi có ai chết nữa không, thì mọi người mới kể lại chuyện của cô H. Bà thầy mới bấm độn ngọn tay 1 rồi bà ấy nói tiếp. Cô này chết vào giờ chó ngao, chết oan, lại còn đang mang bầu còn nhiều điều hối tiếc nên uất hận, thành ra khi hồn rời khỏi sác thì bị đoạ vào kiếp ngạ quỷ (giới quỷ có nhiều loại quỷ, quỳ đói, thi quỷ, cửu quỷ, thổ quỷ... Vv nhưng gọi chung là ngạ quỷ) và đáng sợ nhất là giơi quỷ tinh. Chúng rất mù quáng, không biết điểm dừng. Mưu mô, và hay giận cá chém thớt(mẹ e k biết giải thích ntn, dạng như là ng này có lỗi vs quỷ tinh thì nó giết người ấy đã, giết song rồi nó giết tiếp nhưng ai chơi với nạn nhân). Cách tốt nhất là phải mời thầy cao tay thì mới trị được. Mọi người trong phố cũng nhờ bà thầy. Nhưng bà ấy từ chối, bà bảo răng, trận đồ yểm của bà là mạnh nhất rồi, nhưng tối hôm qua còn bị phá vỡ thì khả năng của bà không cao được bằng cô H. Thấy mọi người ai cũng no lắng bà thầy bảo hay là thử tìm đến thầy của tôi xem sao. Rồi bà cho địa chỉ nhà thầy của bà. Mọi người xin phép tranh thủ lấy được mấy lá bùa dán ở cọc ngỗ phòng thân được, tao cho mỗi đứa cầm 1 lá là an toàn c nói... ôi, vcl, sao mày bạo thế c - K nói (nv mới, mong là nó không gặp chuyện)... Thôi, tao đéo đi đâu, mày k sáng máy vụ cái N à, nhờ sáng kiến của may mà nó mới gặp chuyện đấy... - em nói. Vừa nói song câu đấy, nó ql chửi e, mọi người vào can. E nghĩ chắc nó thấy có lỗi, nhưng ko muốn ai nói ra, tính thằng nạy bạo mà thích thể hiện nên cũng không nói gì. Chs nó dụ dỗ kiểu gì mà cả lũ đồng ý, hẹn nhau tối 7h, rồi 9h rút nó còn bảo ma chỉ xuất hiện 12đ đêm, với cả nhà cô H gần nhà e, nên có chuyện gì chỉ việc hét lên là có người đến cứu =)))
Hen 7h ấy mà thằng đầu têu cao su đến 8h ạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...