Người Có Con Mắt Trái Nhìn Thấy Ma

Mẹ em bảo em sinh ra đã khó nuôi, hay khóc, hay khó tính. K ai có thể tiến lại gần e để bế hay cho ăn. Mà chỉ có mẹ e mới gần lại được và e thì hay ốm vặt hay ốm triền miên. Đến lúc e 5 tuổi thì tính tình e vẫn thế, k thay đổi khó tính, khó chiều.thích sạch sẽ và đặc biệt là k chơi với bạn cùng trang lứa,mà chỉ chơi một mình. Mẹ e kể hồi ấy e cứ cầm vải lụa để múa, mẹ e thấy thế mới giựt dải lụa giấu đi. Rồi hỏi e, Sao con k đi chơi mà cứ ở nhà múa vậy. Em mới bảo có mấy cô hay đến nhà mình chơi, dạy con múa bảo phải tập múa để sau này cho các cô xem. Mẹ e nghe vậy cũng giật mình. Nhưng bà k để tâm lắm.
Vào một ngày e đi học về, em nhớ lúc đấy e học lớp 1. Có một bà đến ăn xin,bà đi xin các nhà k ai cho.khổ đợt ấy đói kém ăn còn k đủ lấy đâu ra mà cho. bà xin đên nhà e, tính e thật thà múc cho bà ấy hẳn một rổ gạo, bảo nhà cháu k có tiền chỉ có gạo thôi, cho bà, bà về bà nấu. Lúc ấy mẹ e về thấy con cho gạo cũng k nỡ đòi lại, thì mời bà uống cốc nước,bà uống nước xong thì bà mới kể nhà bà cách đây 10km. Bà là người căn số, bị cơ hành nên mất hết nhà cửa rồi phải đi ăn xin. bà bảo mẹ e, năm nay e hạn về sông nước nên cẩn thận,k các ngài đưa e đi, còn bảo e là người có căn số, mai sau có số hầu các ngài. Nên phải dạy bảo cho tốt, k các ngài sẽ đưa đi. Mẹ e nghe đến đấy cũng sợ,vì thời ấy có ai mê tín đâu. Hầu phải hầu trốn lui trốn lủi k bị bắt chứ đâu có được như bây giờ.

Rồi thời gian cũng trôi qua, mẹ e cũng k để ý lắm đến lời cảnh báo của bà ấy. Mùa mưa đến, đằng sau nhà e có con mương từ ngày xưa, mùa mưa đến là nước dâng, tràn cả vào bếp nhà e. Hôm ấy mưa tầm tã nước dâng cao, bố mẹ e đang nghỉ trưa, kiểu tính trẻ con hiếu động nên e trốn mẹ ra đằng bếp nghịch nước. Đang mải mê nghịch thì e thấy đằng xa có một cô gái đang đánh lưới bắt cá. Trẻ con tính tò mò e mới mon men cái bờ tường để lại gần. Vì là cái mương nên tràn hết Lên bờ nên e k thể nhìn thấy ranh giới giữa cái mương và bờ tường e đang đứng. Chỉ biết mon men dò dẫm từng bước đi. E đứng ở bờ tường bên nay nói với lại " cô ơi! cô đang làm gì đấy? " cô ấy ngẩng đầu lên mà k trả lời. E lại hỏi lại thì cô ấy bảo cô đang tìm vật để kéo cô lên. Thì e nhìn lại thấy cô đang đứng ở giữa cái mương " con giúp cô lên bờ được k "cô ấy hỏi e. Tính e thật thà hay giúp đỡ e mới hỏi kéo cô ntn thì cô ấy bảo chỉ đưa tao là kéo được cô lên. K hiểu lí do j e vẫn do dự thì mẹ e hét lên " dũng đi vào, làm gì ngoài ấy" e mới quay lại "con định giúp cô này kéo cô ấy lên " mẹ e mới quát "đi vào làm gì có ai" . E thấy mẹ quát sợ định chạy theo vào thì thấy có j vướng chân lạnh toát và e bị hụt chân rơi xuống mương,dòng nước chảy xiết. Mẹ e kể lúc ấy nhìn vào thì e như kiểu bị hụt chân nhưng e nhớ cô ấy bám vào chân e và kéo xuống. E chơi vơi giữa dòng nước,chìm dần. Chỉ nghe thấy mẹ kêu cứu từ xa và e lịm dần....



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận