Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Mọi người sửng sốt.

“Các người đã nghe nói đến cái tên này chưa?”

Hồng Vũ minh chủ quét mắt nhìn đám đông.

Tuy nhiên, ai cũng lắc đầu.

“Chưa bao giờ nghe”.

“E rằng chỉ là một tên vô danh tiểu tốt không biết từ đâu đến!”

“Chẳng lẽ anh ta muốn lợi dụng chuyện này để gây sự chú ý, làm nên tên tuổi sao?”

“Hừ, xã hội ngày nay không ít những người như vậy, những kẻ bị lợi ích làm mờ mắt! Mọi người có còn nhớ lúc đầu khi Nakagawa khiêu chiến thần y Lâm, Hồn Quốc Bảo đã nhảy ra khiêu khích Nakagawa không? Vì để tạo dựng tên tuổi, cuối cùng ông ta đã bị đánh sống dở chết dở, nghe nói bây giờ vẫn nằm trong phòng ICU của bệnh viện!”

Một người phụ nữ cười nói.


Mọi người rối rít gật đầu.

“Thằng nhóc thối tha, chúng tôi đang nói chuyện quốc gia đại sự, không phải trò đùa! Nếu cậu dám gây sự ở đây thì ông đây sẽ ném cậu xuống biển dìm chết cậu! Mau cút đi, đừng làm loạn!”, một người đàn ông vạm vỡ bước lên mũi thuyền, hét vào mặt Phương Kỳ Lân.

Nghe vậy, Phương Kỳ Lân nhìn chằm chằm vào người đàn ông vạm vỡ.

Một mình hắn một thuyền, không che mặt, nên lộ rõ mặt trước mọi người.

Có thể thấy đây cũng là một thanh niên tầm hai mươi tuổi, mày rậm mắt to, vẻ mặt cương nghị, nhưng điều khiến người khác chú ý là ánh mắt của hắn.

Kiêu ngạo!

Hết sức kiêu ngạo!

Đó là một loại kiêu ngạo nhìn đời bằng nửa con mắt, coi thường mọi thứ.

Như thể những cao thủ võ lâm ở đây đều như cỏ rác trong mắt hắn!


“Thằng nhóc thối tha, cậu nhìn cái gì mà nhìn?”, người đàn ông vạm vỡ khó chịu, lập tức quát lên.

Nhưng giây kế tiếp, Phương Kỳ Lân chuyển động!

Hắn tung người nhảy về phía trước, giống như một con đại bàng đen lao qua bầu trời, lướt trên biển đến con thuyền nơi người đàn ông vạm vỡ đang đứng.

Tốc độ nhanh đến mức khiến người khác bất ngờ!

“Cẩn thận!”

Ai đó hét lên.

Người đàn ông vạm vỡ thở gấp, cũng kịp phản ứng lại, vừa định giơ tay đánh trả, nhưng bóng dáng Phương Kỳ Lân nhoáng qua rồi đột nhiên đáp xuống. Hắn dùng trái tay bấu chặt vào cánh tay của người đàn ông vạm vỡ, ném mạnh anh ta xuống thuyền, rơi thẳng xuống biển.

Tỏm!

Người đàn ông vạm vỡ rơi xuống nước, nước bắn tung tóe.

Người đàn ông vạm vỡ giãy giụa mấy lần, nôn nóng muốn nổi lên mặt nước để trèo lên thuyền, nhưng vừa mới trồi lên khỏi mặt nước…

Bụp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận