Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Vâng thưa cậu chủ”, người nhà họ Thư đáp lại

Cạch…Đúng lúc này một người nhà họ Thư bước tới trước căn phòng và đạp mạnh cửa. Thần y Lâm đang chữa trị cho Lương Huyền Mi bỗng chau mày.

“Cậu chủ, bên trong có một nam một nữ. Người nam không giống thần y Lâm. Còn người nữ thì chính là Lương Huyền Mi”, người này liếc nhìn rồi hô lớn.

“Đưa Lương Huyền Mi ra đây”, Thư Thái thản nhiên nói

“Dạ”, người nhà họ Thư gật đầu, sải bước tới đẩy Lâm Chính ra và vực Lương Huyền Mi dậy.

Nhưng hắn chưa kịp ra tay thì…Bụp…Lâm Chính đạp một đạp khiến kẻ này bay bật ra đập mạnh vào cửa, chảy máu đầu.

“Hả?”, nhà họ Thư giật mình.

Lương Khánh Tùng cũng bàng hoàng. Thư Thái liếc nhìn người đàn ông bị đạp vỡ đầu và nheo mắt: “Thú vị đấy…người ở trong đó mau ra đây cho tôi”.


Giọng nói của Thư Thái không hề nhỏ, Lâm Chính ở bên trong đương nhiên là nghe rõ. Thế nhưng anh mặc kệ.

Dù Thư Thái có cho mình lợi hại tới mức nào thì trong mắt Lâm Chính vẫn chỉ là một người bình thường mà thôi.

Lúc này anh chỉ muốn chữa khỏi mặt cho Lương Huyền Mi. Những chuyện khác anh không quan tâm.

“Tốt lắm”, thấy bên trong không có động tĩnh gì, Thư Thái tức tới mức bật cười. Đám đông hiểu ý, chuẩn bị lao vào lôi người đàn ông ở trong phòng ra. Đúng lúc này một tiếng gào vang lên.

“Ai dám làm loạn ở nhà họ Lương?”, các cao thủ đồng loạt lao vào sân, vây kín đám người Thư Thái. Ngay sau đó Lương Vệ Quốc được lương Hồng Anh và Lương Sinh dìu vào.

Lương Khánh Tùng ngạc nhiên.

“Anh hai, anh thật sự hồ đồ rồi. Anh trơ mắt để cho đám người này ức hiếp nhà họ Lương ngay tại nhà mình sao? Chuyện này mà truyền ra ngoài có phải là bị người ta cười vào mặt cho?”, Lương Vệ Quốc lạnh giọng.


“Em thì biết cái gì? Đây là chuyện của thần y Lâm và nhà họ Thư, có liên quan gì tới nhà họ Lương chứ? Cậu Thư Thái tới đây tìm thần y Lâm. Em cứ để cậu ta tìm là được. Chúng ta xen vào làm gì?”, Lương Khánh Tùng trông vô cùng khó coi.

“Nhưng nhà họ Thư ra tay với Thu Yến mà anh đứng im được à? Lẽ nào bọn họ không phải người nhà họ Lương?”, Lương Vệ Quốc hừ giọng, tức giận nói.

Lương Khánh Tùng á khẩu.

“Ông ba nhà họ Lương, ông định lãnh đạo nhà họ Lương đối đầu với nhà họ Thư chúng tôi đấy à?”, Thư Thái nheo mắt cười.

“Vệ Quốc không dám, nhưng đây là nhà họ Lương, là địa bàn của chúng tôi. Đừng nói là Thư Thái mà dù ông cụ có ở đây thì cũng không được làm loạn. Nếu cậu sử dụng vũ lực ở đây thì nhà họ Lương chúng tôi không ai đồng ý hết”, Lương Vệ Quốc lạnh giọng quát.

Dứt lời, người nhà họ Lương tiến lại sát hơn. Ai ai cũng trong tư thế sẵn sàng ra tay. Người nhà họ Thư tức lắm.

“Được lắm! Một nhà họ Lương thôi mà dám lên mặt với nhà họ Thư. Xem ra hôm nay tôi không chỉ phải xử lý một thần y Lâm mà còn phải xử lý cả nhà họ Lương các người nữa”.

Thư Thái vội vàng gật đầu, tức giận bật cười: “Các người nhìn nhé. Giờ tôi bước vào căn phòng này, đích thân đưa Lương Huyền Mi ra đây. Tôi muốn xem xem, nhà họ Lương các người ai dám chặn tôi lại”, nói xong Thư Thái bước vào trong.

“Chặn cậu ta lại”, Lương Vệ Quốc lập tức hét lớn.

“Vâng”, ba người bên cạnh ông ta lao lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận