“Thần Ninja đã bị cậu giải quyết, chắc chắn nước Anh Hoa không ai có thể đối phó được cậu. Nếu cứ để cậu vào nước Anh Hoa thì chẳng phải sẽ gây náo động nước Anh Hoa long trời lở đất hay sao? Hơn nữa, chuyến này nước Anh Hoa chiếm được rất nhiều lợi ích, cậu muốn đấu với Nakagawa Yokoichi, nếu cậu ta bại, nước Anh Hoa phải trả lại những lợi ích mà bọn họ đạt được. Nếu tôi là Nakagawa Yokoichi, chắc chắn sẽ tìm đến thế lực mạnh nhất nước Anh Hoa, nói rõ sự việc, sau đó cấm cậu nhập cảnh. Đến ngày hẹn Nakagawa Yokoichi sẽ ở trên võ đài đợi cậu, lúc đó cậu không nhập cảnh được làm lỡ thời gian, vậy thì cậu sẽ lại bị chửi. Nakagawa Yokoichi sẽ trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng”, Nông Đường Công lắc đầu nói.
“Ông cụ định làm thế nào?”.
Lâm Chính sờ cằm, hỏi.
“Chuyện này vẫn nên tính kế lâu dài. Nhóc Lâm, bắt đầu từ bây giờ, chuyện này đã không còn là chuyện của cá nhân cậu, mà là vấn đề lên quan đến quốc tế và mặt mũi quốc gia. Tôi sẽ báo cáo chuyện này lên trên, cậu cũng đừng vội quay về Giang Thành, cứ ở lại Yên Kinh một thời gian, đợi xử lý xong chuyện này hãy quay về”, Nông Đường Công nói.
“Vậy… có thích hợp không? Tôi còn có một đống chuyện cần xử lý ở Giang Thành, chuyện của Dương Hoa cũng phải tìm người xử lý”, Lâm Chính do dự một lúc rồi nói.
“Những chuyện nhỏ nhặt này mà cậu quan tâm làm gì? Dương Hoa có chuyện gì được? Các cậu muốn ký hợp đồng với ai thì cứ việc ký, nếu vì cậu không về mà làm lỡ việc thì cậu cứ báo tên tôi. Thần y Lâm, cậu đang làm việc vì quốc gia, chúng tôi chắc chắn sẽ bật đèn xanh mở đường cho cậu, cậu đừng sợ!”, Nông Đường Công vội nói.
Nghe đến đó, Lâm Chính sững sờ: “Nói vậy là bây giờ tôi đã có thượng phương bảo kiếm rồi?”.
“Thượng phương bảo kiếm? Không phải để cậu giết người, những chuyện khác cậu cứ dùng thượng phương bảo kiếm, được chứ?”.
“Được! Không thành vấn đề!”.
Lâm Chính mỉm cười gật đầu.
Có thế lực lớn như vậy chống lưng, anh còn sợ gì nữa?
Dù bây giờ thế lực gia tộc ẩn thế muốn đối phó với Lâm Chính cũng phải cân nhắc.
“Nếu đã như vậy, tôi sẽ bảo Tiểu Lưu sắp xếp chỗ ở cho cậu!”.
Nông Đường Công thở phào một hơi, trên mặt lại nở nụ cười.
Lâm Chính gật đầu, đang định dẫn người đi theo Tiểu Lưu, điện thoại để trong túi của anh đột nhiên rung lên.
Lâm Chính lấy điện thoại ra xem, là Mã Hải gọi, lập tức bắt máy.
Chỉ mười mấy giây sau, vẻ mặt Lâm Chính bỗng trở nên nghiêm nghị.
Anh cúp máy, ngẩng đầu nói: “Ông cụ Nông, có lẽ… tôi phải sử dụng đến thượng phương bảo kiếm rồi!”.
Bây giờ thần y Lâm cũng xem như là một nửa nhân vật của công chúng.
Ở thời đại truyền thông đưa tin với tốc độ đáng kinh ngạc hiện nay, Lâm Chính là chủ tịch của Dương Hoa, thần y danh tiếng lừng lẫy, nhất cử nhất động đều có vô số ánh mắt dõi theo.
Trận chiến với Nakagawa ở Yên Kinh đã khiến lòng người chấn dộng, trong đó có không ít người có quan hệ hợp tác với Dương Hoa dõi theo.
Trận đấu giữa Lâm Chính và Nakagawa được người ta mở cá cược. Nhiều người đặt cược Lâm Chính thắng, cuối cùng Lâm Chính đến muộn bị phán thua, hại nhiều người táng gia bại sản, ai cũng thua trắng.
Trong các con bạc đó có con trai của CEO Tập đoàn Khang Nam, đối tác lớn nhất của Dương Hoa hiện nay, Mai Siêu.
CEO của Tập đoàn Khang Nam tên là Mai Chí Kiên, rất có sức mạnh ở vùng Hà Tây. Hà Tây đất đai màu mỡ thích hợp trồng dược thảo. Do đó, nguyên liệu sản xuất dược vật của các nhà máy Dương Hoa đều được vận chuyển từ Tập đoàn Khang Nam tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...