Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Soạt soạt soạt…

Rất nhiều đệ tử của thiên cung Trường Sinh xông ra ngoài cửa cung, bao vây chặt chẽ người đeo mặt nạ.

“Kẻ nào mà to gan vậy? Dám làm càn ở thiên cung Trường Sinh?”, Tứ tôn trưởng dẫn các tinh nhuệ của đội chấp pháp đi tới, nhìn chằm chằm người đàn ông đeo mặt nạ, quát lớn: “Bắt lấy!”.

“Vâng, tôn trưởng!”.

Các đệ tử đồng thanh kêu lên, lập tức rút đao kiếm ra, định bắt lấy người kia.

Nhưng bọn họ vừa lại gần.

Vù!

Gió nhẹ bỗng nổi lên, tạt về phía bọn họ.

Sau đó…


Tất cả các đệ tử đều khựng lại, đứng im tại chỗ.

Bọn họ bất động như những pho tượng.

Vô cùng quỷ dị!

“Các cậu làm sao vậy? Ngây ra đó làm gì? Còn không mau bắt lấy người này?”, Tứ tôn trưởng nhíu mày, lớn tiếng quở trách.

Nhưng… các đệ tử vẫn làm ngơ không thấy, dường như họ không nghe thấy lời Tứ tôn trưởng nói, vẫn đứng im bất động.

“Khốn kiếp!”.

Tứ tôn trưởng nổi giận, đang định bước tới chất vấn.

Nhưng đúng lúc này, Tam tôn trưởng bước ra nói: “Tứ tôn trưởng, ông đừng trách những đệ tử này, không phải bọn họ không muốn động đậy, mà là không động đậy được nữa”.

“Cái gì?”, Tứ tôn trưởng sửng sốt.


“Ông hãy nhìn cổ bọn họ đi”, Tam tôn trưởng chỉ tay nói.

Tứ tôn trưởng vội nhìn về phía cổ các đệ tử này quan sát.

Mới nhìn một cái, sắc mặt ông ta đã tái mét, không thốt nên lời.

Chỉ thấy ở cổ mỗi đệ tử đều có một lỗ châm nhỏ xíu, tuy không nhìn thấy châm, nhưng lại nhìn thấy một luồng khí như có như không đang tỏa ra ở lỗ châm.

“Đây là… châm khí?”, Tứ tôn trưởng lẩm bẩm.

“Lấy khí hóa châm thực ra không phải hiếm gặp, nhưng im hơi lặng tiếng phóng ra được nhiều châm khí như vậy, lại còn trúng cổ trong tình huống khó phát hiện. Thủ đoạn này, cho dù là tôi hay ông cũng không thể bì kịp”.

Tam tôn trưởng bình thản nói, sau đó đi xuống bậc thềm, đứng bên cạnh Tứ tôn trưởng, trầm giọng nói với người đàn ông tóc trắng đeo mặt nạ kia: “Cậu bạn, tôi thấy thủ đoạn này của cậu chắc cũng là người biết y võ, tại sao lại đến làm càn ở thiên cung chúng tôi? Lẽ nào cậu không biết cung chủ của chúng tôi đang ở cung điện phía sau này sao?”.

Nhưng người đàn ông tóc bạc không nhiều lời, liếc mắt nhìn Tam tôn trưởng và Tứ tôn trưởng, rồi giơ tay lên.

“Hử?”.

Hai người nhíu mày, không hiểu mô tê gì.

Ngay sau đó…

Vèo! Vèo! Vèo!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận