Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Sở dĩ Đại tôn trưởng cứ túm chặt không buông cơ thể võ thần là muốn kiếm cớ ra tay với Lâm Chính thôi.

Một tiếng chuông du dương nhanh chóng vang khắp bầu trời đêm của thiên cung Trường Sinh.

Cả đám người đi tới lối vào mộ thiên cung.

“Mở cửa ra!”.

Đại tôn trưởng bước tới, quát người canh mộ.

“Đại tôn trưởng! Mộ thiên cung là cấm địa của thiên cung, không có mệnh lệnh của cung chủ thì không ai được phép vào! Xin thứ cho thuộc hạ không thể nghe lệnh!”.

Người đàn ông trung niên canh lối vào mộ bước tới, cung kính đáp.

“Cung chủ bế quan, tôi chính là cung chủ đại diện! Lời nói của tôi chính là mệnh lệnh của cung chủ! Mau mở cửa ra cho tôi, nếu không tôi sẽ trị tội của ông thật nặng!”, Đại tôn trưởng quát.

Ông ta vừa dứt lời, các tôn trưởng, điện chủ khác cũng bước tới.


Người canh mộ biến sắc, chần chừ một lát, cuối cùng vẫn không dám làm trái ý mọi người, chỉ đành nháy mắt với người ở phía sau.

“Mở cửa!”.

“Mở cửa!”.

Người ở phía sau kêu lên, lập tức mở cơ quan.

Ầm ầm…

Những âm thanh nặng nề và hùng hậu vang lên.

Chỉ thấy cánh cửa bằng đá to nặng rộng bảy tám mét trước mặt chậm rãi mở ra…

Lâm Chính nhìn vào bên trong cánh cửa, một con đường bằng bạch ngọc dài dẫn xuống dưới lòng đất, bên dưới tối thui, không nhìn thấy bất cứ cái gì.

“Lâm Chính, cậu vào đi! Bên trong đó không lớn, chắc chắn cậu sẽ nhanh chóng ra thôi, chúng tôi ở đây chờ tin tốt của cậu!”, Đại tôn trưởng mỉm cười nói.


Lâm Chính không nói một lời, nhìn cánh cửa mộ thiên cung, sau đó cất bước đi vào…

Lâm Chính biến mất ở lối vào mộ thiên cung sâu hun hút và thần bí.

Các tôn trưởng và điện chủ đều không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Lần này thì cậu ta chết là cái chắc”, Tam tôn trưởng không khỏi bật cười.

“Thật không Tam tôn trưởng? Thằng oắt này có cơ thể võ thần, muốn giết được cậu ta chắc chắn không dễ dàng! Cơ quan bên trong có giết được cậu ta không?”, Trịnh Thông Viễn vẫn có chút không dám tin, dè dặt hỏi.

“Ha ha ha, cơ thể võ thần là cái thá gì chứ? Trịnh điện chủ, chắc ông không biết nguồn gốc của mộ thiên cung rồi!”, Tam tôn trưởng cười lớn.

“Đương nhiên là biết rồi, đó là mộ huyệt do cung chủ đời đầu tiên của thiên cung Trường Sinh chúng ta xây cho người mình yêu! Nghe nói tất cả các cơ quan bên trong đều do chính tay ông ấy thiết lập”, Trịnh Thông Viễn đáp.

“Đúng, vậy ông có biết thực lực của cung chủ đầu tiên mạnh đến mức nào không?”.

“Việc này… tôi quả thực không biết! Mạnh đến mức nào vậy?”, Trịnh Thông Viễn hỏi.

“Dưới thần tiên thì là thiên hạ đệ nhất!”, không chờ Tam tôn trưởng lên tiếng, Đại tôn trưởng đã bình thản thốt ra mấy chữ.

Ông ta vừa dứt lời, trái tim Trịnh Thông Viễn liền đập thình thịch.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui