Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Lâm Chính cũng gật đầu: “Huyết Linh Chi đúng là có ích cho công lực thật. Thứ mà nó có thể gia trì không phải là vì thể xác mà là về thần kinh. Khi các võ giả đạt tới ngưỡng ‘cổ chai’, không thể mạnh hơn được nữa thì việc dùng Huyết Linh Chi sẽ giúp họ dễ dàng đột phá, thậm chí còn có thể gia tăng sức mạnh thiên phú của võ giả. Hơn nữa không chỉ tăng có chút ít”.
“Thần y Lâm. Cậu cũng là y võ, cậu hiểu những lợi hại trong vấn đề này. Đám người đó chẳng khác gì quả bom nổ chậm. Chỉ có cậu mới trừ khử được họ và đối phó được với y võ kia. Vì vậy mong thần y Lâm hãy tới Huyết Ma Tông giải quyết mối họa hại này. Để báo đáp, chúng tôi sẽ tặng Huyết Linh Chi cho cậu đồng thời chuẩn bị lễ vật tặng thêm cậu. Không chỉ vậy, về phía Hồng Nhan Các, chúng tôi sẽ đứng về phía Dương Hoa, đảm bảo họ không làm loạn”, Huyết Kiêu nghiêm túc nói.
Lâm Chính suy nghĩ, một lúc sau anh hỏi; “Khi nào xuất phát?”.
“Càng nhanh càng tốt”.
“Vậy thì mai đi. Giờ tôi phải về Giang Thành, ngày mai ông cho người tới đón tôi”.
“Được được, thần y Lâm. Cảm ơn cậu”, Huyết Kiêu kích động, vội vàng lấy ra một tấm danh tiếp đưa cho Lâm Chính.
“Thần y Lâm, đây là số điện thoại của tôi. Có vấn đề gì cứ gọi tôi”.
Lâm Chính nhận lấy: “Tổng giám đốc công ty diệt cỏ Chính Hòa”.
“Che mắt thiên hạ thôi mà”.
“Tôi biết rồi, ngày mai gặp”, Lâm Chính phất tay rồi quay người rời đi.
“Tạm biệt thần y Lâm”, Huyết Kiêu lập tức mỉm cười. Không ai biết được ông ta đang nghĩ gì.
Thực ra Lâm Chính không muốn dây dưa gì với Huyết Ma Tông. Dù bọn họ có Huyết Linh Chi thì anh cũng mặc kệ. Thế nhưng anh cũng không có lựa chọn nào khác. Uy lực của Hồng Nhan Cốc càng ngày càng mạnh. Cốc chủ một khi tu luyện thành công thì chắc chắn sẽ tới tìm anh tính sổ.
Nếu đúng như những gì Huyết Ma Tông nói thì anh cũng thấy bất an. Không phải anh sợ cho mình mà sợ cho những người thân xung quanh.
“Nói cho cùng thì thực lực của mình vẫn chưa đủ. Xem ra phải dùng cách đó rồi”, Lâm Chính lầm bầm.
Về tới Giang Thành, Lâm Chính lập tức đi tìm Mã Hải, hỏi về tình hình của Phong Thanh Vũ. Anh nhận được đáp án là không có thông tin gì về họ.
Theo lý mà nói có lẽ là phải tạm ổn rồi mới đúng. Lẽ nào lại xảy ra vấn đề gì sao? Lâm Chính cảm thấy căng thẳng.
Lần này bọn họ đi tìm Khổ Tình Nữ vì quả Thiên Tinh. Mà cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng đang cần thứ này.
Lẽ nào…bọn họ đụng độ người của Hồng Nhan Cốc?
Lâm Chính cảm thấy lo lắng. Nhưng anh cũng chẳng thế nghĩ được nhiều, chỉ lập tức cho người điều tra.
Đương nhiên Lâm Chính cũng không hề nghỉ ngơi. Giờ có được Kim Ô Đan, anh phải sử dụng thứ này trong thời gian ngắn nhất để nâng cao thực lực. Nếu không, một khi Hồng Nhan Cốc ập tới thì anh không thể nào đối phó được.
Trong phòng làm việc, Lâm Chính hít một hơi thật sâu, lật mở cuốn sách cũ kỹ. Một lúc sau…
“Mã Hải”.
“Chủ tịch Lâm”, Mã Hải vội vàng chạy vào.
“Giúp tôi thu thập những dược liệu này. Trong một tiếng phải có đủ. Bất luận phải bỏ ra bao nhiêu tiền thì cũng không thành vấn đề”, Lâm Chính đi tới trước bàn làm việc, cầm một cây bút lên viết, sau đó xé tờ giấy đưa tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...