Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Mọi người bắt đầu hành động.
Trang Thái Thanh cầm kiếm bằng hai tay, mặt mày dữ tợn cất bước đi tới chỗ Lâm Chính.
Nhưng tông chủ Khánh An Tông đã xông tới trước một bước.
Người của môn phái ông ta đều đã bị giết sạch.
Ông ta đã không còn đường lui, chỉ có thể dốc hết sức chiến đấu một trận, cướp Kim Ô Đan sau đó rời đi nhanh, nếu không mọi thứ sẽ uổng phí.
Tông chủ Khánh An Tông nghiến chặt răng, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, hai tay cầm đao, gào lên một tiếng giết về phía Lâm Chính.
Lần này Lâm Chính không lùi lại, mà là lấy vài cây châm bạc ra đâm lên người, sau đó trở tay chụp lấy đại đao đang chém xuống.
“Chẳng lẽ cậu ta định chặn đao bằng tay không?”, người xung quanh kinh ngạc thốt lên.
Mọi chuyện giống như bọn họ nghĩ.
Bộp!
Cây đao hạ xuống lập tức đứng khựng lại.
Lưỡi đao… bị Lâm Chính bắt vào trong tay.
“Cái gì?”, tông chủ Khánh An Tông há to miệng.
Lâm Chính lại đột ngột dùng sức.
Rắc!
Thân đao bị bẻ gãy!
Lâm Chính cầm đao gãy, chém xuống cơ thể của tông chủ Khánh An Tông một cách điên cuồng.
Một giây mười đao.
Vù vù vù vù…
Đao gãy nhanh như vô ảnh, chém lên người tông chủ Khánh An Tông trên dưới trái phải ngang dọc giống như chém đậu phụ.
Ba giây sau, Lâm Chính quăng đao gãy đi.
Ầm!
Đao gãy cắm vào vách núi bên cạnh, tạo thành một khe nứt thật sâu.
Còn tông chủ Khánh An Tông thì đã đứng im không động đậy, giống như tượng điêu khắc.
Sau một trận gió, trên người ông ta xuất hiện nhiều vết máu, sau đó cơ thể ông ta nứt ra từng chút một, suy sụp từng chút một, ngã xuống đất.
Cả người ông ta đã bị chém thành trăm mảnh, chết thảm tại chỗ.
“A!”.
Xung quanh lập tức vang lên vô số tiếng la hét.
Trang Thái Thanh đang xông đến gần cũng đột ngột dừng bước, ngây ngốc nhìn Lâm Chính, không dám bước tới nữa.
Ai cũng bị thủ đoạn hung hãn của Lâm Chính dọa sợ!
“Giết! Giết cho tôi!”.
Trang Bộ Phàm sốt ruột gào lên.
“Trang chủ, chuyện này…”.
“Cậu ta chỉ có một mình, hơn nữa còn bị thương nặng, có gì phải sợ? Xông lên cùng tôi!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...