Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Nguyên Tinh thừa thế nện hai quyền xuống mặt đất.

Ầm!

Ầm!

Mặt đất bị hai quyền của ông ta tạo thành hai cái hố lớn.

Ông ta lại dùng sức hất mạnh…

Rào…

Cả khoảng đất lớn trước mặt bị ông ta hất tung lên.

Các đệ tử Hồng Nhan Cốc ngã dúi dụi.

Ai nấy đều kinh hãi.

“Đi!”.

Nguyên Tinh khẽ quát.


Mọi người hoàn hồn, vội vàng xông ra ngoài.

Nhưng sau khi thoát khỏi phạm vi kìm kẹp của vách sắt đầy chông, bọn họ liền khựng lại.

Hóa ra lúc này, bên ngoài vách sắt đầy chông xuất hiện các mũi tên dày đặc như mưa.

Những mũi tên này bắn từ bên phải sang bên trái, cực kỳ nhiều, chẳng khác nào một bức tường, ngăn cản đường lui của bọn họ.

Nếu cố xông ra thì chắc chắn sẽ bị mũi tên bắn thành cái sàng.

Nhưng nếu không xông ra thì sẽ bị vách sắt đầy chông đâm nát bét.

Làm sao bây giờ?

Tất cả mọi người đều bị làn mưa mũi tên chặn lại, ai nấy nín thở, kinh hoàng sợ hãi, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.

Vách sắt hai bên càng ngày càng lại gần, không gian bọn họ có thể đứng cũng càng ngày càng nhỏ.

Nếu cứ như vậy, chỉ 30 giây nữa, tất cả những người này sẽ bị vách sắt đâm chết…

“Làm sao bây giờ?”.


“Nguyên Tinh đại nhân vẫn ở bên trong, liều mạng với bọn họ đi!”.

“Được!”.

“Cũng chỉ đành như vậy”.

Mọi người cắn chặt răng, định liều chết một phen.

Nhưng đúng lúc này, một bóng dáng bỗng xông vào làn mưa mũi tên, dùng thân thể chắn những mũi tên kia lại.

Bức tường mũi tên trước mặt lập tức bị chặn lại.

“Cái gì?”.

Ai nấy đều há hốc miệng kinh ngạc.

Nhìn kĩ mới phát hiện người chắn mũi tên chính là Lâm Chính.

“Thần y Lâm!”.

“Thần Quân!”.

Những tiếng kêu kinh hãi vang lên không ngớt.

Mũi tên sắc bén, nhưng bắn vào người Lâm Chính như bắn vào sắt thép.

Keng! Keng! Keng!

Những âm thanh trong trẻo vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận