Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Bọn họ sững sờ nhìn cốc chủ.Ai cũng run rẩy, nước mắt rơi xuống: “Cốc chủ…thật sự là người phàm sao?”

“Không thể nào? Cốc chủ cả đời theo đuổi thiên đạo, thoát thế tục, trở thành thần tiên, không thể là người phàm được!”

“Đúng vậy, có ai đã từng nhìn thấy chiêu thức của cốc chủ chưa? Bà ấy có thể biến đá thành vàng, dời non lấp biển, đây chẳng phải là những điều mà thần tiên làm sao?”

“Mọi người đừng để bị tên này lừa gạt”, có rất nhiều đệ tử không chấp nhận được đành lên tiếng.

Đúng lúc này, không biết có ai xen vào một câu: “Thế nhưng…nếu cốc chủ là thần tiên thì tại sao lại bị thương bởi người phàm chứ?”

Dứt lời, bốn bề im lặng như tờ…

Người có đủ tư cách vào được Hồng Nhan Cốc thì đều là những thiên tài đã được đi qua nước Thoát Thai Hoàn Cốt. Bọn họ tới từ các thế tộc tông môn khác nhau với lai lịch không hề tầm thường. Bọn họ có nguồn tài nguyên tu luyện vô cùng hùng hậu. Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi mà họ đã có thể trở thành những nhân vật vô cùng đáng sợ trong giới võ đạo.


Thế nhưng kiểm soát những người này không hề đơn giản. Vậy nên Hồng Nhan Cốc mới tiến hành tẩy não bọn họ. Mà bài học tẩy não đầu tiên chính là giảng về việc tôn sùng thần linh cốc chủ.

Đối với họ, cốc chủ là người không bao giờ bị thương, bách chiến bách thắng, không có gì là không thể làm được. Bà ta không khác gì thần tiên.

Thế nhưng bây giờ, khi hai cánh tay của cốc chủ đã bị hoại tử thì tín ngưỡng mà mọi người dành cho bà ta đã hoàn toàn biến mất.

Bọn họ bắt đầu bị dao động. Cần phải biết, những năm gần đây, những chuyện kỳ lạ xảy ra ở Hồng Nhan Cốc quá nhiều. Mặc dù có rất nhiều người sau khi đi qua nước Thoát Thai Hoàn Cốt bị mất đi ký ức, nhưng tâm tính của họ vốn không ác, thế nên họ cũng không thể chấp nhận được chuyện này.

Duy chỉ có một điều giúp họ gắng gượng được tới giờ phút này. Đó là thành tiên!

Bọn họ cũng muốn trở thành thần tiên như cốc chủ. Vì vậy bọn họ đã bị chìm đắm vào sự u mê quá sâu. Và dù phải dùng thủ đoạn nào thì họ cũng sẽ làm để đạt được mục đích của mình.

Thế nhưng hóa ra tất cả chỉ là giả. Tất cả đều là giả hết. Vậy sao bọn họ không suy sụp cho được?


Đám đông trố tròn mắt, vẻ mặt đờ đẫn. Tất cả tường chừng đều như đang nín thở.

Bỗng một âm thanh quỷ dị vang lên. Lâm Chính đứng dậy, cơ thể anh đã hồi phục lại như thường. Các vết thương đã biến mất.

Đám đông cảm thấy đầu óc ong ong. Họ không suy nghĩ được thêm gì. So với cốc chủ thì lúc này Lâm Chính mới càng giống thần tiên hơn…

Lâm Chính bước tới. Trông anh không khác gì một chiến thần. Các đệ tử ở xung quanh đồng loạt lui ra, không ai dám ngăn Lâm Chính lại.

“Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Không giết hắn cho tôi”, cốc chủ tối sầm mặt, hét lớn. Thế nhưng đám đông chỉ run lên bần bật, không ai dám đấu với Lâm Chính.

“Một lũ vô dụng”.

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc tối mặt, nhưng bà ta không hề tỏ ra sợ hãi, chỉ nhìn chăm chăm Lâm Chính và hừ giọng: “Cậu tưởng rằng như vậy có thể đánh bại được tôi sao. Hừ, cậu căn bản không biết thứ mà tôi theo đuổi là cái gì”.

Nói xong cốc chủ đột nhiên bùng nổ sức mạnh, toàn bộ khí đen phủ kín hai cánh tay của bà ta. Lớp khi khiến tay của bà ta đông cứng giống như được phủ một lớp băng. Dưới ánh trăng mập mờ, hai cánh tay của bà ta lấp lánh như thủy tinh.

“Cái gì?”, Lâm Chính chau mày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui