Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Tôi luôn giữ cô ấy ở bên cạnh mình, cùng làm nhiệm vụ, cùng luyện võ, cô ấy cũng rất quấn quýt với tôi. Tình cảm của chúng tôi vô cùng tốt đẹp. Cho tới một ngày cô ấy đột nhiên biến mất, tôi tìm kiếm khắp nơi mà không thấy cho tới khi tôi tìm một sư tỷ khác hỏi thăm thì mới phát hiện ra cô ấy đã chết”.

“Anh có biết cô ấy chết thế nào không?”, Hồng Du nhìn chăm chăm Lâm Chính.

Lâm Chính chau mày, lúc này anh phát hiện ra sắc mặt của mấy cô gái còn lại vô cùng khó coi.

“Tôi không biết”, Lâm Chính lắc đầu.

“Cô ấy bị tông môn đưa đi là thuốc dẫn, bị luyện tới chết. Không còn lại bất cứ thứ gì?”, Hồng Du bặm môi.

“Cái gì, dùng người sống làm thuốc dẫn sao? Hồng Nhan Cốc đang cho luyện loại cấm dược này à?”, Lâm Chính tái mặt.

“Cấm dược đã là gì, cấm khí, cấm vật, cấm pháp đều có…Bất kể là chuyện khủng khiếp nào thì bọn họ cũng đều có thể làm ra được. Tất cả đều vì muốn trường sinh”.

Lâm Chính không nói gì.

“Hồng Toánh chẳng phạm phải lỗi gì vậy. Cô ấy thật thà, trung thành, vậy mà cuối cùng phải chịu kết cục như thế. Cũng bắt đầu từ đó tôi biết rằng tông môn không hề quan tâm tới chúng tôi. Sự sống chết của chúng tôi không là gì. Bọn họ chỉ quan tâm tới việc trở thành tiên nhân. Chúng tôi chỉ là công cụ mà thôi”.


Nói tới đây Hồng Du cúi đầu. Ngưng Hương cũng lẳng lặng rơi nước mắt.

“Nếu đã vậy tại sao cô còn lựa chọn ở lại? Cùng tôi rời đi không phải là tốt hơn sao?”, Lâm Chính hỏi.

“Tôi muốn giúp anh lật đổ Hồng Nhan Cốc”, Hồng Du trả lời.

Lâm Chính đã hiểu ý của Hồng Du. Hồng Du định trở thành nội ứng của Lâm Chính ở Hồng Nhan Cốc. Bởi vì Lâm Chính cần thu thập thông tin nên cô ta sẽ giúp anh.

Nếu có mấy cô gái như Hồng Du giúp đỡ thì đương nhiên Lâm Chính không khác gì hổ mọc thêm cánh. Chỉ có điều như vậy thì cũng nguy hiểm quá.

“Thôi khỏi đi, tôi không muốn làm khó mọi người”, Lâm Chính lắc đầu từ chối.

“Chúng tôi chỉ muốn báo thù cho Hồng Toánh! Báo thù cho những người chị em đã chết. Thần y Lâm, đến cả cơ hội đó mà anh cũng không muốn trao cho chúng tôi sao?”, Hồng Du vội nói.

“Thế nhưng…”

“Thần y Lâm, chúng tôi đã quyết định rồi. Tôi tin Ngưng Hương cũng có cùng suy nghĩ như tôi. Nếu như anh không đồng ý thì đợi sau khi đưa anh vào cấm địa chúng tôi sẽ tới trước mặt Thánh Nữ đầu thú, chúng tôi thà bị xử chết cũng không muốn phải chịu đựng cái nơi tối tăm này nữa”, Hồng Du bặm môi.


“Mọi người…haizz…thôi được…nếu đã vậy thì làm theo lời mọi người đi”, Lâm Chính bất lực. Anh vừa thấy cảm động, vừa thấy áy náy.

Có thể ở Hồng Nhan Cốc có rất nhiều người giống như Hồng Du. Không phải ai cũng giống như Thánh Nữ, chạy theo những thứ hư vô…

“Khi nào chúng ta bắt đầu hành động?”, Ngưng Hương hỏi.

“Càng nhanh càng tốt. Mặc dù Thánh Nữ đã tha cho chúng ta nhưng chắc chắn cô ta vẫn cho người điều tra. Dù sao thì những chuyện xảy ra hai ngày gần đây không ít, cô ta không thể nào ngồi yên được”.

“Được, giờ bọn tôi đưa anh tới cấm địa”,

“Hồng Du, mọi người nghỉ ngơi đi, chân mọi người vẫn chưa khỏi, không đi được. Để Ngưng Hương đưa chúng tôi đi là được”.

“Vậy…cũng được”, sau khi quyết định, mọi người bắt đầu hành động. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Thầm Vợ Cũ
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
4. Yêu Em, Yêu Em, Cả Đời Chỉ Yêu Em!
=====================================

“Sư huynh, đợi đã”, lúc này, Lâm Nhược Nam đột nhiên kéo tay Lâm Chính, khẽ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui