Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Hắc Ngọc Thiên quát lớn, dẫn người xông vào cổng nhà họ Lâm, ngăn Lâm Côn Luân lại.
Hiện trường vô cùng hỗn loạn.
Lâm Côn Luân sốt ruột muốn chết.
Cấm địa thất thủ, tính chất vô cùng nghiêm trọng!
Đây là chuyện ảnh hưởng đến vận mệnh của nhà họ Lâm, Lâm Côn Luân chỉ mong bây giờ có thể bay ngay đến cấm địa, nhưng Hắc Ngọc Thiên lại bám riết không buông.
“Hắc Ngọc Thiên! Bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Hắc và nhà họ Lâm là kẻ thù không đội trời chung! Chờ nhà họ Lâm dẹp yên chuyện này, nhất định sẽ bắt nhà họ Hắc phải trả giá!”, Lâm Côn Luân khẽ gầm lên.
“Ăn trộm quan tài đứa trẻ của tôi, mà còn dám ăn nói với nhà họ Hắc chúng tôi như vậy sao? Ông tưởng nhà họ Hắc chúng tôi và nhà họ Lâm các ông đội trời chung chắc?”, Hắc Ngọc Thiên quát, đánh một chưởng tới.
Lâm Côn Luân vội vàng tiếp chưởng, bị đánh lùi mấy chục mét.
“Bảo vệ các chủ!”.
Các cao thủ nhà họ Lâm xúm lại, ngăn cản Hắc Ngọc Thiên.
Lâm Côn Luân thuận thế định tới cấm địa.
Nhưng vừa xoay người mới phát hiện xung quanh đều là người nhà họ Hắc.
E là muốn đi cũng không dễ dàng! Cho dù đến được đó cũng đã muộn!
Ông ta hít sâu một hơi, lấy điện thoại ra, tìm một số rất đặc biệt rồi bấm gọi.
“Sao vậy?”, đầu bên kia vang lên giọng nói khàn khàn.
“Cấm địa thất thủ, mau đến!”, Lâm Côn Luân cuống quýt kêu lên.
“Tôi đã ở đây rồi”, giọng nói khàn khàn đáp.
Lâm Côn Luân sửng sốt.
Điện thoại đã bị tắt.
Ông ta nhìn điện thoại, sự lo lắng trên khuôn mặt cũng vơi đi một nửa.
“Nếu người đó ở đây thì chắc chắn cấm địa không sao”.
Lâm Côn Luân thở phào nhẹ nhõm.
Bụp!
Một tia sáng kì dị chiếu từ bậc thang tối tăm trước mặt tới.
Lâm Chính nín thở, vội vàng nghiêng người dán chặt vào bức tường bên cạnh.
Ánh sáng kì dị lướt qua trước mặt anh, chỉ thấy bụi bặm trên bậc thang bay lên.
Ánh sáng này đến từ cơ quan của nhà họ Mặc.
Người nào bị ánh sáng chiếu tới, thì trọng lực phải chịu sẽ tăng lên vô số lần.
Cho dù là thân xác mạnh như Lâm Chính thì cũng khó mà chống được, bị ánh sáng này bao trùm thì chỉ có nước tan xương nát thịt.
Đây chính là chỗ thần kỳ của cơ quan thuật nhà họ Mặc.
Cũng là nguyên nhân mà rất nhiều người không dám động đến, bởi vì uy lực của rất nhiều cơ quan thuật đã vượt quá phạm trù mà khoa học có thể giải thích.
Chờ tia sáng lướt qua, Lâm Chính liền men xuống theo bậc thang.
Đây là lối vào cấm địa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...