Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Nhưng đúng lúc này, có cuộc gọi đến.
Lâm Chính lấy điện thoại ra nhìn, hơi thở như nghẹn lại.
Là Cung Hỉ Vân gọi.
Lâm Chính lập tức ý thức được sự bất thường, vội vàng ấn nút nghe.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, Lâm Chính vội hỏi: “Có phải phía Tô Nhu có chuyện gì không?”.
“Chủ tịch Lâm yên tâm, phía cô Tô Nhu mọi chuyện đều ổn”.
“Thế còn phía Tô Dư?”.
“Cô Tô Dư cũng không sao, vừa rồi quả thực có mấy người muốn ra tay với cô Tô Dư, nhưng đã bị chúng tôi ngăn cản, người của chúng tôi đang dốc sức truy bắt bọn chúng”.
“Vậy sao? Vậy thì tốt! Phải bắt bằng được những người đó!”, Lâm Chính thở phào nhẹ nhõm, nói rất nghiêm túc.
“Nhưng…”, Cung Hỉ Vân lại lên tiếng.
Thần kinh vừa thả lỏng của Lâm Chính lại trở nên căng thẳng…
“Nhưng sao?”.
“Nhưng cô Tiểu Khuynh…”
Cung Hỉ Vân muốn nói lại thôi.
“Tiểu Khuynh?”.
Đồng tử Lâm Chính như muốn nứt ra: “Cô ấy làm sao?”.
Giọng nói gần như rít gào của anh khiến màng nhĩ Cung Hỉ Vân như muốn rách ra.
“Chủ tịch Lâm, cô Tiểu Khuynh không sao, nhưng cô ấy… bị kinh hãi quá độ… Tốt nhất cậu cứ đến xem sao đi…”
“Chờ tôi!”.
Lâm Chính lập tức kéo cửa chạy đi.
Lâm Chính bỗng dưng cảm thấy mình thật là vô dụng.
Hết người này đến người khác bên cạnh anh bị tổn thương.
Đầu tiên là Tô Nhu, sau đó là Tô Dư… Bây giờ ngay cả Tiểu Khuynh cũng gặp chuyện.
Anh đúng là một thằng vô dụng!
“Khốn kiếp!”.
Lâm Chính điên tiết đấm vào vô lăng.
Rắc!
Chiếc vô lăng sao có thể chịu nổi sức mạnh của anh, liền lập tức nát vụn.
Không còn vô lăng thì sao có thể lái được xe đây?
Lâm Chính phanh gấp vào lề đường, xuống xe gọi taxi để đi.
“Kinh thật, lần đầu tiên thấy có người đánh nát vô lăng”.
Người đi đường líu lưỡi.
Lúc này, Tô Tiểu Khuynh đang ở trong đồn cảnh sát lấy lời khai.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy trắng bệch, run như cầy sấy, hồn vía lên mây, một nữ cảnh sát mặc đồng phục đang hết lời an ủi.
Nhưng cô ấy vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...