Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Nhất là khi người bên trên của thôn Dược Vương còn nghiên cứu về Tiêu Khải Phong, do đó anh cũng có chút hiểu biết về thực lực của anh ta.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Chính vì vậy mà Lâm Chính thắng được dễ dàng.
Châm bay tới, Tiêu Khải Phong bỗng nhiên dừng bước, muốn ngăn chặn châm bạc.
Nhưng khi hai cánh tay anh ta vừa vung lên, ngực đột nhiên truyền tới cơn đau kịch liệt.
Toàn thân anh ta run rẩy, cánh tay nhấc lên chậm hơn một chút.
Hỏng bét!
Không chặn được!
Tiêu Khải Phong kinh hãi, trơ mắt nhìn châm bạc bay tới, người đứng sững tại chỗ, từ bỏ phản kháng.
Mấy châm này chắc chắn sẽ lấy mạng của anh ta.
Anh ta biết rõ, nhưng lại… không thể làm gì được.
Kết thúc rồi sao?
Tiêu Khải Phong thầm nghĩ, đã định nhắm mắt lại.
Ngay vào lúc nghìn cân treo sợi tóc…
Vù vù!
Bên cạnh đột nhiên phóng tới mấy chiếc châm bạc, đánh vào châm bạc của Lâm Chính một cách chuẩn xác.
Leng keng…
Tiếng động rõ ràng vang lên.
Châm bạc mà Lâm Chính phóng tới lại bị đánh bật ra.
“Cái gì?”.
Xung quanh xôn xao.
Tiêu Khải Phong sửng sốt, vội vàng nghiêng đầu nhìn sang, phát hiện đó là người của Cổ Phái đã ra tay!
Nguyên lão Cổ Phái với Công Tôn Đại Hoàng dẫn đầu đi tới, bao vây xung quanh Lâm Chính thành một vòng tròn.
Công Tôn Đại Hoàng hờ hững nhìn anh.
“Đây là trận chiến thiên kiêu! Công Tôn Đại Hoàng, lẽ nào Cổ Phái các người không biết quy tắc của trận chiến thiên kiêu?”, Lâm Chính nhìn ông ta, lạnh nhạt hỏi.
“Quy tắc? Tôi biết, nhưng tôi muốn cố ý phá hoại, cậu có ý kiến gì sao?”, Công Tôn Đại Hoàng nói, mặt không có cảm xúc gì.
Thật ngông cuồng!
Người xung quanh thầm nghĩ.
Nhưng đó là lãnh tụ cao nhất của Cổ Phái, ông ta có đủ vốn liếng để ngông cuồng!
“Công Tôn…”, Tiêu Khải Phong khẽ gọi.
“Cậu còn chiến đấu được không?”, Công Tôn Đại Hoàng nghiêng đầu hỏi.
“Được!”.
Tiêu Khải Phong do dự một lúc, cắn răng nói.
“Có thể chiến đấu là được, cùng tôi xông lên đi, rửa sạch nỗi nhục của cậu!”, Công Tôn Đại Hoàng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...