Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Chắc không phải là động đất, ông chủ, ông không sao chứ?”, quản gia đứng vững, vội vàng hỏi han.
“Tôi không sao, âm thanh vừa rồi có phải truyền từ sau núi đến không?”.
“Hình như là vậy…”
“Mau qua xem có chuyện gì”, Trương Trung Hoa cuống lên, định chạy tới đó.
“Ông chủ, trước đó cậu Lâm Chính đã nói dù có xảy ra chuyện gì cũng không được ra sau núi”, quản gia lại nói.
“Tại sao?”, Trương Trung Hoa ngạc nhiên hỏi.
“Cậu ấy nói… sau núi rất nguy hiểm”, quản gia chần chừ một lát rồi nói.
“Nguy hiểm?”.
Trương Trung Hoa ù ù cạc cạc, nhưng khuôn mặt già nua vẫn trầm xuống, hừ mũi nói: “Nếu vậy thì càng phải đi xem thế nào, nếu cháu rể tôi xảy ra chuyện gì ở chỗ tôi, thì phải làm sao?”.
Nói xong, ông ta liền bất chấp tất cả xông tới sau núi.
“Ông chủ! Ông chủ!”.
Quản gia vội vàng đuổi theo.
Nhưng vừa đến sau núi, Trương Trung Hoa đã ngẩn người ra.
Chỉ thấy lúc này ở sau núi, tất cả cây cối đều đổ rạp, mặt đất như bị cày xới mấy lượt, đất cát tung tóe, chỗ nào cũng thấy lồi lõm, khung cảnh rất tan hoang.
Giữa đống tan hoang đó là bóng dáng của hai người.
Một người là Băng Thượng Quân.
Người còn lại chính là Lâm Chính.
Vèo!
Đúng lúc này, Băng Thượng Quân điểm chân, người như ảo ảnh, cầm trường kiếm xông về phía Lâm Chính.
Sát ý bùng nổ như thiên quân vạn mã, lan ra tứ phía.
Quản gia và Trương Trung Hoa cảm thấy không thể thở nổi.
Dường như họ nhìn thấy một đại thống lĩnh bách chiến bách thắng đang xông về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính cũng không chút sợ hãi.
Anh vẫn đứng sừng sững ở đó, như núi Thái Sơn nguy nga bất động, chờ Băng Thượng Quân đánh tới, anh mới giơ tay lên, chộp lấy trường kiếm.
Định tay không đỡ mũi kiếm sao?
Không!
Còn hơn thế!
Chỉ thấy trên bàn tay đang vung lên của anh lấp lánh rất nhiều ánh sáng trắng kỳ dị, giống như sao trời ban đêm đang lóe lên trong bàn tay, vô cùng đẹp đẽ, khiến người ta say mê.
Keng!
Kiếm sắc và bàn tay va chạm, tia lửa bắn tung tóe.
Sau đó rất nhiều ánh sáng trắng bắn ra khỏi lòng bàn tay, văng ra xung quanh.
Keng keng keng…
Rất nhiều ánh sáng trắng quấn quanh xoay tròn ở bàn tay, kéo theo cả trường kiếm đáng sợ nhanh đến mức chóng mặt của Băng Thượng Quân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...