Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Lạc Thiên đáp, rồi chạy ra sau quầy bận rộn.
“Được rồi cậu Lâm, có chuyện gì chúng ta nói thẳng với nhau đi. Chắc là cậu cũng biết mục đích bà già này đến đây, chúng ta nói ngắn gọn thôi”, bà cụ Thái liếc mắt nhìn anh rồi nói.
“Bà muốn nói gì?”, Lâm Chính vẫn rất bình tĩnh.
Bà cụ Thái khẽ hừ một tiếng, hỏi: “Cậu và Tống Kinh có mối quan hệ gì?”.
“Bạn bè”.
“Bạn bè?”.
“Bà nghi ngờ mối quan hệ giữa chúng tôi sao?”.
“Tôi rất tò mò, một thằng ở rể như cậu, sao có thể quen biết đạo diễn hàng đầu trong nước như Tống Kinh?”, bà cụ Thái nghi ngờ.
Lâm Chính lắc đầu: “Trước khi “Chiến Hổ” ra mắt, thì ông ta không phải là đạo diễn hàng đầu gì cả, mà chỉ là một đạo diễn hết thời”.
“Cho dù hết thời thì cũng không phải là người cậu muốn quen là quen được, chắc chắn các cậu không đơn giản chỉ là bạn bè”, bà cụ Thái nói.
“Vậy theo lời của bà Thái, thì giữa tôi và Tống Kinh có vấn đề gì nào?”, Lâm Chính mỉm cười hỏi.
“Chắc chắn giữa cậu và Tống Kinh tồn tại mối liên hệ lợi ích gì đó, nếu tôi đoán không nhầm, thì khoản đầu tư của Tống Kinh là do cậu kêu gọi giúp đúng không?”, bà cụ Thái mặt không cảm xúc nói.
“Hả?”, Lâm Chính hơi ngạc nhiên.
“Mẹ, mẹ nói vậy là sao?”.
Lưu Mãn Yến vội hỏi.
Người nhà họ Lưu vô cùng kinh ngạc.
“Đến giờ các con vẫn chưa nhìn rõ tình hình sao? Các con không nhìn rõ, nhưng mẹ thì thấy rất rõ”.
Bà cụ Thái lạnh lùng hừ một tiếng: “Tiểu Dư nói đúng, thực ra Tống Kinh rất coi trọng cậu Lâm Chính này. Vì Lâm Chính, cho dù sa thải Tiểu Dư thì cậu ta cũng không tiếc! Các con có biết lý do không?”.
“Tại sao ạ?”.
“Bởi vì đối với Tống Kinh, thì Lâm Chính này chính là kim chủ! Các con đã bao giờ thấy ai đắc tội với kim chủ của mình chưa?”.
“Kim… kim chủ? Mẹ, sao mẹ càng nói con càng không hiểu gì thế? Lâm Chính thì có mấy đồng chứ? Lại còn kim chủ nữa? Mẹ nói đùa đúng không?”, Lưu Đại Bưu gãi đầu nói.
“Con có biết bên đầu tư của “Chiến Hổ” là ai không?”, bà cụ Thái hỏi.
“Biết ạ, là Dương Hoa”.
“Vậy tại sao Dương Hoa lại đầu tư nhiều tiền như vậy cho một đạo diễn hết thời như Tống Kinh?”.
“Việc này… thì con không biết”, Lưu Đại Bưu lắc đầu.
Lưu Mãn Yến ở bên cạnh bỗng nhiên vỗ tay nói: “Mẹ, con hiểu rồi! Ý của mẹ là số tiền đầu tư cho Tống Kinh đều là Lâm Chính lôi kéo giúp?”.
“Đúng vậy”, bà cụ Thái gật đầu.
Lúc này mọi người mới hiểu ra.
“Chắc hẳn Lâm Chính dựa vào mối quan hệ của Tô Nhu, lôi kéo Dương Hoa tài trợ cho Tống Kinh!”.
“Hóa ra là vậy”.
“Thảo nào Tiểu Dư nói Lâm Chính không đến thì không làm được tiệc chúc mừng, chắc là Tống Kinh đã coi Lâm Chính thành kim chủ luôn rồi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...